29 tháng 3, 2009

Mưa và em . . .



Mưa !
Tôi yêu mưa
Đó là những giọt cảm xúc đang chực tràn khoé mắt
Mưa !
Lần đầu tiên tôi hiểu mưa có vị mặn
Mưa !
Tôi tìm được tên gọi cho tình cảm trong lòng .
Mưa !
Tôi nghe tim mình gọi tên Hạnh Phúc
Mưa ... ngoài trời đang mưa
Và giờ tôi biết mình nên đặt tên cho cảm xúc này là gì ?
Đã có nhiều người hỏi tôi ... ?
Tôi trả lời : đó là biểu tượng
Mà biểu tượng hay ký hiệu thì như một ẩn ngữ.
Nó là khuôn dấu
Tượng trưng cho suốt cả một đời ...
Tôi yêu mưa
Và nước mắt là một phần trong cuộc đời tôi.
Tear là nước mắt. Rain là mưa
Hai chữ lồng nhau tôi gọi đó là sự
Đan cài.. nồng ấm.. dịu dàng.
Tôi và mưa hay em và mưa cũng thế !
Nhưng tôi thích gọi là khóc cùng mưa.

Có một câu hỏi buộc tôi phải trở về
Những năm tháng xa xôi...
Nhưng khi về đến nơi đến nơi ấy
Thì vô tình tôi lạc mình về một quá khứ khác
Xa xăm hơn nữa và rồi tự hỏi:
Cái đầu tiên ở nơi nào mà có
Và điều gì đã sinh ra cái đầu tiên kia?

Và dù sao chăng nữa
Tôi vẫn muốn giữ lại trong lòng một ý nghĩ bền vững:

CUỘC SỐNG KHÔNG THỂ THIẾU TÌNH YÊU



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét