21 tháng 4, 2009

Dole sad







20 tháng 4, 2009

. . . . . .



Nhạt ...



. . . !
08.04.09

19 tháng 4, 2009

Cơn lốc ...


13.04.09

Chẳng hiểu....

Cơn mưa bất chợt
Làm em đau ...
Có thứ gì trong tim đang tan vỡ .
Chẵng hiểu ?
Em đã mất thứ gì ...
Hay... đã được gì ...

Cute girl
20.02.09

White roses in my heart


Khi tất cả đã qua
Người thiếu nữ vùng chạy thật xa...
Trên cánh đồng hoang mãi mông lung
Nàng buồn trong tuyệt vọng...
Khi xưa tại nơi đó
Nàng đã tìm thấy một tình yêu .
Ánh sáng chiều tàn dần
Tựa như ngày nào
Anh đã cùng nàng từng nhìn ngắm
Và anh nghe nàng nói :
"Hứa với em, khi anh nhìn thấy đóa hồng màu trắng
Anh sẽ nghĩ về em
...Đừng bao giờ ra đi
Em sẽ là tinh linh trong đóa hồng của anh".


Viết theo cảm xúc bản "Ghost of a Rose"

27.04.09

Kokoro No Tomo


Lòng ngất ngây bên ánh trăng mơ màng
Người yêu dấu, có yêu em không chàng hỡi ?
Đừng giấu giếm cõi lòng, đã yêu em rồi
Lòng anh sẽ ấm khi đêm về ,
đông không còn giá lạnh
Khi cô đơn em gọi tên anh ...

16 tháng 4, 2009

Phiến lá khô



Khoảng lặng ...

02.04.09

Nỗi đau nấc


Đêm đến...
Thế là nỗi nhớ khát khao không ngừng
Nỗi nhớ đốt cháy
Sự giới hạn ,sự thông minh.
Đêm...
Em ủ mình trong hơi thở
Giằng xé...
Nỗi đau nấc
Hồi chuông thánh
Sự nhân chia
Định mệnh ...

khoảng lặng của đời


Ngày em tìm thấy anh
Trong khoảng lặng của đời mình.
Cũng là lúc ...
Chúng ta không thể ở bên nhau được nữa, dù chỉ một giây.
Một ngày với em
Tưởng chừng như thật bình yên. Nhưng ai có biết đâu...
Trước một cơn bão lớn
Mặt biển thường hay tĩnh lặng đáng sợ.

15 tháng 4, 2009

Stories ...








I remember quite clearly now when this story happened
The autumn leaves were floating and measured down to the ground
Recovering the lake where we used to swim like children
On the sun would dare to shine
That time we used to be happy But, I thought we were...
But the truth was that - you had been longing to leave me
Not daring to tell me
On that precious night watching the lake vaguely conscious
You said : our story was ending

Now I'm standing here no one to wipe away my tears
No one to keep me warm and no one to walk along with
No one to make me feel no one to make me hope
Oh ! what am I to do ?

I'm standing here alone it doesn't seem so clear to me
What am I supposed to do about this burning heart of mine
On what am I to do,
Or how should I react ? oh tell me please !

The rain was killing the last days of summer
You had been killing my last breath of love
Since a long time ago...
I still don't think I'm gonna make it through another love story
You took it all away from me
And there I stand , I knew I was gonna be the...
The one left behind
But still I'm watching the lake vaguely conscious
And I know - my life is ending .


Giờ đây tôi nhớ khá rõ khi câu chuyện xảy ra
Những chiếc lá mùa thu nhẹ nhàng rơi...
Bồng bềnh trên mặt nước

Bao trùm lên không gian nơi mà chúng ta
Đã từng gặp nhau nô đùa như những đứa trẻ .

Ở trên là mặt trăng đang tỏa sáng
Thời gian đó tôi đã rất vui vẻ và hạnh phúc
Tôi nghĩ :Anh thật dễ thương
Mà không hề biết rằng...Đó là đêm cuối.


Sự thật là - anh đã rời bỏ tôi
Nhưng không dám nói cho tôi biết ...
Mơ màng ngắm mặt hồ vào cái đêm huyền diệu ấy
Anh nói: chuyện của chúng ta đã kết thúc .

Bây giờ tôi đang đứng ở đây,
Không một ai lau đi những giọt nước mắt ...

Không ai sưởi ấm cho tôi, không ai đi bên cạnh với tôi
Không ai cho tôi cảm xúc, không ai tạo cho tôi hy vọng
Ôi! tôi phải làm gì đây?
Tôi đứng một mình ở một nơi xa lạ ...
Tất cả dường như đã mờ nhạt
Trong làn nước mắt ...


Tôi sẽ phải làm gì với trái tim đang tan nát của mình
Tôi phải làm gì đây, làm ơn hãy nói với tôi .
Ô! Mưa đang giết chết...
Những ngày cuối cùng của mùa hè

Anh đã giết chết hơi thở cuối cùng của tình yêu.

Tôi nghĩ, tôi sẽ cố thay đổi
Tìm đến một tình yêu khác để lãng quên .
Nhưng không thể...
Trong khi
anh đã làm tất cả để rời khỏi tôi...

Giờ tôi đứng đây một mình trong bóng đêm
Tôi biết rằng tôi sẽ phải....

Để lại hình bóng anh phía sau lưng
Dù việc ra đi...
Trước mắt tôi vẫn còn rất mơ hồ

Nhưng tôi biết -
Cuộc đời tôi đã kết thúc.


"Dịch theo cảm xúc"

14 tháng 4, 2009

Món quà quý nhất


14.03.09

12 tháng 4, 2009

Cuốn về phía mơ

Mãi mãi là gì ?
Sự tình cờ ...Nơi bắt đầu
Hay cho sự sẽ chia .

Bàn tay anh ,bàn tay em
nhẹ nhàng với những nỗi buồn ...

Trở mình ...
Mười ngón tay gầy dịu dàng

Cất giấu yêu thương .



12.04.09

Không cần cố gắng để yêu



Đêm nay, tớ tự nhiên thấy mình có sức viết kỳ lạ. Tớ không ngủ được, điều này thì chỉ có một người biết lý do thôi.
Dạo này, khi vào YM, tớ không còn muốn nói chuyện với bất cứ ai. Chỉ online và để invisible rồi im lặng như một thói quen. Tớ thường loay hoay đọc các tin tức trên mạng, có điều đọc xong tớ chẳng còn nhớ mình đọc gì nữa cả.
Hôm nay cậu online rất muộn, lúc này ở Việt Nam đã là gần 12h30 đêm rồi, cậu nhỉ? Tớ vào chào cậu và mình nói chuyện. Cậu khen bài thơ mới của tớ dễ thương và trong sáng, thực lòng tớ cũng rất thích nó.
Cậu lúc nào cũng vậy, lúc nào cũng dành cho tớ những lời khen tặng ưu ái... đôi khi hơi quá, làm tớ hư. Hình như có lần mình đã phải phân chia thắng bại bằng sự giúp đỡ của một người thứ ba khi cậu khen tớ xinh xắn, nữ tính. Còn tớ thì khăng khăng rằng cậu là một cô gái thông minh... Tớ lạc đề mất rồi...
Có một câu nói của cậu hôm nay, làm tớ có ý nghĩ phải viết tặng cậu một entry... Nhưng chắc là tớ sẽ hoàn thành rất muộn, cậu không thể chờ được đâu. Vậy trước khi bắt đầu viết thì tớ chúc cậu ngủ thật ngon nhé! Ngủ ngon mà không cần bất kỳ sự cố gắng nào.

Giống như khi tớ nói với cậu:
- Cậu này, cậu phải mở lòng ra cho người ta bước vào đấy nhé !
Cậu trả lời tớ : Tớ sẽ cố gắng.
Đương nhiên, tớ đã phản ứng ngay câu nói này của cậu:
- Tình yêu đến thì không cần một sự cố gắng nào. Đừng nói "cố gắng" được không?

Tớ biết cậu đã trả lời tớ như một thói quen thôi ,vì cậu là một cô gái thông minh mà.
Nhưng vô tình câu nói ấy lại là cảm hứng để tớ viết entry này tặng cậu.Tặng tớ và những người sống vì có tình yêu.
Thực ra, nếu nói không cần một sự cố gắng nào thì cũng không hẳn đã đúng.
Nhưng chúng ta đang nói về sự cố gắng trong cảm xúc phải không cậu? Tớ biết cậu cũng mới đi qua một mối tình, mối tình đã mang lại cho cậu những tháng ngày nồng nàn và tươi đẹp. Nhưng kết cục nó lại gieo vào lòng cậu những đau đớn cả thể xác lẫn tâm hồn.

Tớ không thể nói với cậu rằng: Này cậu, quên hẳn anh ta đi!...
Vì như vậy là tớ đang bảo cậu phải cố gắng để quên. Cố gắng để quên hay để yêu một người đều là những cố gắng tuyệt vọng. Bởi điều đó hoàn toàn lệ thuộc vào cảm xúc. Cho dù việc hành xử ở bề ngoài có khác nhau thì những gì thuộc về cảm xúc bên trong đều là những gì tự nhiên nhất của con người. Và "cố gắng" là hai từ dễ gây tổn thương cho những trái tim chân thành.

Cậu hãy tự hào nhé! cậu có một trái tim chân thành, một tâm hồn luôn tràn đầy niềm yêu sống ngay cả lúc cậu viết về những điều ủ ê nhất bằng tất cả sự hoang mang... Mà tớ vẫn luôn thấy trong đó tiềm ẩn một sức mạnh nào đó.
Có ai đó đã đến và yêu thương cậu. Chính là tớ đang nói về người này đó. Tự cậu cũng nhận ra người đó thương mến cậu chân thành. Và từ mà cậu dùng để nói về mối quan hệ đó là: "Tớ sẽ cố gắng!". Là vô tình mà... Tớ biết nó chỉ là cách nói để trì hoãn việc cậu xem xét lại mối quan hệ và xúc cảm của mình trước khi nói Yes hay No thôi.

Tớ cũng sẽ chỉ đồng ý nếu ý nghĩa của nó được hiểu theo đúng cách này của tớ. Tớ áp đặt quá cậu nhỉ ? Nhưng tớ hiểu mọi quyết định với cậu bây giờ có thể trở nên quá sức vì nếu cậu cố gắng là cậu sẽ phải làm hai việc: Cố gắng quên và cố gắng yêu.

Tình yêu là thứ tình cảm duy nhất thiêng liêng tới mức không thể chia sẻ .Vì vậy thật là khó để làm cho tốt hai việc này một lúc. Nó sẽ gây mệt mỏi cho niềm tin của cậu lắm đấy! Người cũ thì chẳng nói làm gì đâu (Tớ nghĩ anh ta không xứng đáng cho một nỗi nhớ trọn vẹn - xin lỗi cậu nhé nếu tớ hơi quá lời một chút). Nhưng người mới hẳn là sẽ tổn thương lắm! nếu biết cậu phải cố gắng yêu anh ấy trong khi anh ấy hoàn toàn xứng đáng được thương yêu.
Anh ấy yêu thương cậu chân thành và mong muốn mang lại hạnh phúc cho cậu.
Thì không có lý do gì lại phải chịu đựng điều đó, đúng không?

Rồi một ngày đẹp trời nào đó, tớ tin là một ngày mới nắng trong vắt như ánh nhìn của cậu. Cậu bỗng dưng thấy lòng nhẹ hẫng vì cái anh chàng kia tự nhiên biến mất khỏi nỗi nhớ của cậu.
Ngay cả khi nhận được tin nhắn của anh ta cậu cũng không còn thấy run rẩy nữa, cậu thờ ơ như trước một người lạ, cậu nhận ra đó chỉ là một xúc cảm tương tự như tình yêu thôi.
Vết thương cũ đã được thay bằng một lớp da mới, nguyên vẹn.

Là bởi vì lúc đó trái tim cậu tự nhiên đã run lên một nhịp khác.Tự nhiên cậu thấy nhớ một người khác, một người biết yêu thương và nâng niu cậu. (Cậu hoàn toàn xứng đáng được thế chứ), đây mới là nửa đích thực cậu cần đấy. Một nửa không chỉ biết thì thầm với cậu những lời say đắm...
Mà mỗi khi cậu mở mắt ra vẫn thấy người ấy đang ngắm nhìn cậu bằng cái nhìn trìu mến bao dung của tất cả những gì yêu thương. Người ấy sẽ không bao giờ đánh đổi tình yêu dành cho cậu lấy bất kỳ thứ gì khác.
Với tớ, đó mới là True love!
Cậu sẽ yêu người ấy bằng tất cả những yêu thương nồng nàn và đột nhiên những ký ức trước đó bỗng trở nên lu mờ mà không cần một sự cố gắng nào...

True love will come to you as naturally as breath and sunlight...
Tớ không chỉ viết cho cậu đâu mà cho những người khác nữa. Có cả một phần của tớ trong đó.

Tớ luôn mong nhìn thấy cậu cười, nụ cười của niềm tin và hạnh phúc. Cậu nhé! Cô bạn mà tớ yêu quý.
(Lúc này ở Singapore đồng hồ đã chỉ 3 giờ sáng...)

Mình chưa ngủ đâu...đọc những dòng chữ này của bạn .Mình rất cảm động ...
Mình chỉ muốn khóc...
Cám ơn bạn rất nhiều. Mình vẫn nói:" mình sẽ cố gắng ..."
Tạm biệt bạn thân yêu nhé !


Nếu yêu lần nữa




Một người bạn thân đã khuyên tôi rằng: " Nếu yêu lại một lần nữa thì đừng có hy sinh nhiều như thế nữa nhé ! "
Thú thật tôi chưa bao giờ nghĩ những gì mình đã làm trong tình yêu là một sự hy sinh.
Dùng từ "hy sinh" nghe to tát quá. Đơn giản tôi hành động theo trái tim mình như đó là bản năng cơ bản của chính mình. Và điều đó đã mang đến cho tôi niềm hạnh phúc thì tại sao tôi lại phải từ bỏ. Cũng giống như câu chuyện" Người đàn ông và con bò cạp". Ông ấy cho rằng: bản năng của ông ấy là yêu thương, nên ông ấy vẫn cố gắng cứu con bò cạp.Cho dù điều đó có thể làm ông bị thương.
Có thể tôi và người đàn ông đó sẽ thiệt thòi, nhưng có là chi...Nếu những gì mình làm xuất phát từ một trái tim biết yêu thương .
Một lần, tôi kể với một người bạn rằng: Tôi không chia sẻ problem của mình với bạn trai nữa vì tôi không muốn anh ấy phải lo lắng cho tôi thêm. Trong khi cuộc sống của anh ấy đã có quá nhiều problem rồi. Tôi chỉ muốn mình là bến bờ bình yên cho anh ấy mà thôi. Cô ấy nói với tôi rằng:
" Vậy là bạn cũng có kỹ năng trong TY đấy chứ". Kỹ năng ư ? Không, tôi không hề dùng kỹ năng bạn à! Đó hòan tòan là bản năng. Mà đã là bản năng thì cứ hành động tự nhiên... không suy tính thiệt hơn.
Khi tôi giúp được cho một ai đó( Cả tinh thần lẫn vật chất), tôi không hề nghĩ là tôi đã giúp họ. Bởi điều đó mang đến cho tôi nhiều niềm vui khi thấy họ hạnh phúc. Khi cho ai một cái gì... một điều gì... Tôi đều thấy mình nhận lại được rất nhiều...Đó niềm vui trong hạnh phúc.
Tôi sống và "Cho" theo bản năng và tôi không thể làm khác được.
Sống trong đời sống cần có một tấm lòng dù chỉ để... gió cuốn đi..."T.C.S"
Nếu được yêu một lần nữa. Tôi vẫn chọn cách yêu thương như thế!
Nếu được sinh ra một lần nữa, tôi vẫn chọn cách sống như thế!
Không so đo tính toán thiệt hơn...
Bởi cho là nhận...
Và trên hết, đó là niềm hạnh phúc trong cuộc sống của tôi .

24.04.09

Chỉ là ...Tàn tro

Mùa đông với cơn lạnh rét run...
Em còn lại những gì ?
Rạn vỡ ... đớn đau .

Hãy nhìn xem
Chỉ còn lại ...
Là ... tàn tro .

10.04.09

10 tháng 4, 2009

Úa tàn ...


Hãy để gió cuốn đi
Hãy để biển vùi lấp những nỗi niềm
Tận trái tim em .

Giờ ư ...?
Với cảm giác trống rổng
Em chỉ muốn đổ sáp vào lòng .

Nỗi héo gầy
Đi giữa mùa xuân ...


10.04.09

Giọt đắng...





. . . . . . . . .

15.03.09

Mưa...tái tê

Mưa khẽ khàng rơi...

Em chới với như chú chim non

Ướt sũng trong đông lạnh buốt.

Cảm xúc hoá đá...

Không thể thốt được lời nào

Chập chờn trong hoang mạc

Em ...Tái tê .

09.04.09

5 tháng 4, 2009

CHUYỆN CỦA DÒNG SÔNG

Có một dòng sông rất đẹp chảy qua núi đồi và đồng cỏ xanh tươi. Dòng sông ca hát nhảy nhót tung tăng từ trên núi xuống đồng bằng. Xuống đồng bằng, dòng sông chảy chậm lại, mặt nước trong xanh êm mát. Lúc ấy dòng sông còn trẻ lắm, và dòng sông muốn chảy mau ra biển cả. Dòng sông càng lớn càng đẹp ra, lượn khúc yêu kiều ven đồi và bờ lúa.
Một ngày kia , dòng sông chú ý đến sự có mặt của những đám mây trong lòng nước. Mây đủ màu sắc, hình thể, đẹp quá chừng, nên suốt ngày dòng sông cứ miệt mài chạy đuổi theo những đám mây, mong bắt được một đám mây cho riêng mình. Nhưng mây cứ lơ lững từng cao khó mà bắt được, nhất là mây cứ thay hình đổi dạng không ngừng. Vì mây vô thường như vậy nên dòng sông rất đau khổ. Chạy đuổi bắt theo mây thì vui nhưng sau đó thì dòng sông đầy thất vọng, u sầu và tức giận.

Một ngày kia, một cơn gió lớn đi qua, quét sạch mây trên trời. Bầu trời trở nên quang đãng không còn một bóng mây. Dòng sông não nề tuyệt vọng, không còn muốn sống nữa.
"Không còn mây để chạy theo, ta sống để làm gì?"

Tối hôm đó, lần đầu tiên trong đời, dòng sông quay trở về tiếp xúc với chính mình. Lâu nay dòng sông chỉ đuổi theo những cái bên ngoài mà không bao giờ thấy được chính mình. Tối hôm đó, lần đầu tiên dòng sông nghe tiếng mình khóc, âm thanh sóng vỡ vào bờ. Dòng sông lắng nghe tiếng của mình và khám phá ra một điều rất quan trọng.

Dòng sông nhận ra rằng cái mà lâu nay mình theo đuổi đã nằm sẵn trong lòng mình. Tưởng mây là gì, đâu ngờ mây cũng chỉ là nước. Mây sinh ra từ nước và bây giờ mây trở lại thành nước. Và dòng sông tự bao giờ cũng vẫn là nước như một đám mây.
Sáng hôm sau, khi mặt trời lên cao, dòng sông khám phá ra thêm một điều thật đẹp. Đây là lần đầu tiên dòng sông thấy được bầu trời xanh thẳm. Lâu nay dòng sông chỉ chú ý đến mây, không chú ý đến bầu trời.
Bây giờ sông mới hiểu rằng bầu trời là quê hương của các đám mây. Mây luôn luôn thay đổi nhưng bầu trời không bao giờ thay đổi. Và bầu trời cao đã có mặt trong lòng sông tự thuở nào. Cái thấy này đem lại cho dòng sông một nguồn an lạc lớn.

Dòng sông hiểu rằng bao giờ bầu trời xanh còn có mặt, niềm an lạc của dòng sông sẽ mãi mãi vững bền.
Trưa hôm đó, các đám mây lại lục tục trở về nhưng dòng sông không còn có nhu yếu muốn đuổi bắt nữa.Đám mây nào đi qua, dòng sông cũng thấy đẹp và cũng vẫy tay chào. Dòng sông không còn thấy buồn tủi hay lưu luyến. Bởi đám mây nào cũng là một dòng sông, chẳng còn phải chọn lựa.
Một niềm an vui hài hòa đã kết hợp mây và sông.

Tối hôm đó một điều thật tuyệt diệu đã xảy ra. Dòng sông mở rộng lòng đón mặt trăng rằm, mặt nguyệt tròn tròn vành vạch và sáng rực rỡ như một viên bảo châu trong dòng nước trong vắt.

Có một bài kệ miêu tả hình ảnh đẹp đó:
Bụt là vầng trăng mát
Đi ngang trời thái không
Hồ tâm chúng sanh lặng
Trăng hiện bóng trong ngần
Dòng sông trong vắt đã làm hiện rõ bóng trăng và trăng đã cùng mây nước dắt tay nhau đi thiền hành về biển cả.

Chẳng có gì phải chạy đuổi theo. Chỉ cần trở về với mình, trở về với hơi thở và nụ cười, trở về nơi mình ở, nơi có thông reo, chim hót và nắng ban mai. Còn nơi nào đẹp hơn nữa?

(Thiền Sư -Thích Nhất Hạnh )

2 tháng 4, 2009

Sadness....

02.04.09

1 tháng 4, 2009

Trống rỗng ...


Giờ ư ...
Với cảm giác trống rổng
Em chỉ muốn đổ sáp vào lòng .


Nỗi héo gầy...