23 tháng 10, 2008

Thế giới tinh khôi 10


Anh ơi!
Nụ cười trên môi
Chan hòa nước mắt
Em tập thiền
Em đánh lừa em
Em tập làm người rộng lượng bao dung
Chao ôi! Đau khổ
Em lại học thứ tha chan hòa nhân ái
Tay vịn cành vô ưu
Với bao giáo điều câu kinh
Vọng tiếng chuông khuya sương mờ cổ tích.
Một nữa thiền và một nữa thơ
Cõi phù sinh
Lạnh buốt kiến tri hoang
Nhưng mà em không lừa được trái tim mình.
Đêm không hiện thân
Chênh vênh miền ký ức
Giữa hai bờ thực ảo
Vẫn đợi chờ nhịp phách yêu thương
Khái niệm dài chẳng tỉnh thức.
Đêm thánh thiện
Em dâng cho người bản thể
ghi đậm tháng ngày
Người con gái trong tình sử lầu thơ
Với những nụ sen nồng thần thánh
Thắp lửa rực vô minh.
Đêm.Vầng trăng non thơ dại
Như thể dấu môi hôn
Nhặt ký ức...
Tóc em loan bay trong biển
Và em biết với tình yêu của em
Chỉ dành riêng cho anh
Nơi hẹn hò ...
Không còn một định nghĩa
Được biến thành ngụ ngôn thức chờ trong tim.
Đêm.Không thể ngủ
Trái tim em treo trên cầu hóa kiếp
Dòng nước mắt nhức nhối, chảy ngược
Hóa thành vòng hoa trắng phủ kín thân thể
Ngày em nhắm mắt
Khắc khoải vùi chôn nỗi đợi chờ
Nụ hôn cháy không thể ngủ để quên
Em quỳ xuống
Đếm từng hạt bồ đề những huyền ảo đời em
Buông theo gió...
Mùi hương anh đọng lại
Em nhắm mắt
Chợt thấy mình ngây dại
Trên cánh đồng khô cạn.
Em vắt kiệt em vượt qua rào cản
Vượt qua dòng sông định mệnh
Em tìm thấy chính em và em hạnh phúc.
Anh ơi!
Em được hưởng sự dịu dàng
Sự mong chờ trong giấc ngủ
Khuôn mặt anh
Ngự trị em hằng đêm...

18.10.08

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét