20 tháng 5, 2010

*:•♪...Ru ta ngậm ngùi... ♪•:*


Một đời người ,một tình yêu
Cho dù đã lên tới đỉnh buồn
và xuống vực thẳm
Thì cũng để lại cho ta
bao kỉ niệm của một thời đã yêu.
Nỗi đau dịu ngọt
Niềm vui cay đắng, hạnh phúc lâng lâng ...
Nó giống như một liều độc dược
Song không mấy ai có được can đảm để mà chối từ
Cho đến khi nằm xuống
Thì ta mới thực sự bình yên ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét