20 tháng 6, 2010

•♪ ... Ảo giác

Trời vẫn rất xanh, nắng vẫn rất vàng
trong vắt đến lạ lùng...
Hình như mình đã xa cách nhiều năm ánh sáng
trên hành tinh đầy nước mắt .
Góc phố buồn mùa hạ
ô cửa nhỏ ,vẫn đóng cửa bốn mùa
đợi chờ yêu thương dưới gốc bồ đề .
Kí ức em trải dài theo dòng sông xa vắng
Chiếc lá vàng rơi trong sương sớm
Dường như mùa đông chìm trong giấc ngủ dại khờ.
Anh ngang qua giấc mơ
Bức tranh mùa đông tan tác
trôi bồng bềnh xa mãi nghìn trùng ...
Có nỗi đau hằn trên khuôn mặt
Có nụ cười lăn trên bờ vai
Có hạnh phúc như vạt nắng theo nhẹ cuộc đời
Hạt mưa buồn tan vỡ ...
Những nụ hoa vẫn nở trên con đường tắt nắng
Bầu trời rơi từng đoá sao ngơ ngác
Em mênh mông sa mạc
Em tự thiêu mình trong mịt mùng trống vắng
Đêm hư vô ...
Em chìm sâu vào giấc ngủ
Trăng mười tám không còn tròn nữa
nhưng vẫn sáng vàng qua khung cửa sổ
Và ở nơi ấy
Có một người thiếu nữ đang ngủ
với giấc mơ bốn mươi lăm năm .

(Trích từ một lá thư ...HnT)
19.06.10

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét