25 tháng 11, 2010

GỬI CHO MÂY GIÓ NGÀN BAY

Và thế đó, qua rồi những ngày giá rét tháng giêng
Tháng mơ non cho chân đan rất nhẹ, cho đóa hồng rưng rức chín đỏ yêu thương .
Tháng giêng trăng mưa giăng trên môi trên mắt .
Tháng giêng một góc trời âu yếm ...
Tháng giêng mơ say và tháng giêng buồn mang vết thương đời diễm ảo.
Một đêm mưa bay, gió lay buồn từng cánh mỏng
Có gì đó qua đi hụt hẫng rơi cuối trời đông
Có gì hiện hữu giữa cõi đời hư ảo .. Có gì không hả anh ?
Ngày đi, đêm đến, tháng năm trôi .Tình yêu chỉ là ngọn gió xanh xao bay qua đời người , mà em như chiếc lá thu phai bay bay giữa dòng mênh mông đó.
Một lần nhìn lại để nghe nhói đau vỗ về, đã bao lần chấp nhận triều dâng, đón sóng vỗ từng nhánh hư hao .
Thế sao bổng dưng chiều nay, hồn chùng xuống như cung đàn lỗi nhịp
Chợt thèm một vòng tay, một môi hôn giông gió xa xa ...
Còn gì trong chiều nay ,có chăng tiếng thở dài miên viễn
Chút gió chút mưa thật khẽ giữa hồn đã quá đủ khơi dậy nỗi đớn đau mù lòa .
Trăng sao ơi ! thả làm chi những ánh vàng diệu vợi cho mê mệt mặt nước trùng xa
Tình yêu thật gần như ngủ ngoan trong tầm tay nhưng ngàn xa cánh mỏi ..
Em đi bằng những bước chân mộng du đến thành phố hư phai để nhận lấy một ngày hiu hắt trong khoảng không .. một thương tích ngọt ngào yêu dấu .
Đón nhận đam mê với những cuồng si nghiệt ngã ..Dù biết rằng : ngày mai chỉ là chuỗi mịt mờ huyền ảo, ngày mai là mưa giăng kín mọi nẻo yêu thương .
Ừ thì , em lội ngược về dòng sông cho một ngày thôi hoang thoải , cho ngàn sau vẫn còn gọi tên anh .
Những nhói đau xin một lần lắng đọng, môi gượng cười có hề chi khi tim rướm máu .
Ngủ đi, ngủ mãi trong một mùa đông và những mùa đông sau nữa
Vẫn chia cùng nhật nguyệt những mỗi yêu thương tiềm ẩn đớn đau riêng, nỗi xót triều dâng hôm nay mang tên em mà anh bước vào hồn em bằng những bước nhẹ nhàng tàn phá .
Có lẽ, Anh chỉ muốn mang nụ cười đến chia cùng thế gian .Vậy mà nụ cười ấy đã bỏ em đi xa tít, chỉ còn lại lời thì thầm của biển .
Trôi theo dòng nước mắt trong mưa .. Sóng xô em ngàn trùng xa xa mãi ...
Nhớ thương như vượt qua ý niệm về thời gian, nghe đau đau nghe vỡ tung giữa dòng mộng mị . Nơi xa xa đó ...chẳng thể nào anh biết ,chẳng bao giờ anh thấy hồn em đang giông gió
Có còn gì đâu ?
Đêm rộng cô miên.. Nhớ đến những nụ cười ngày qua , rồi tìm gặp ở đó một chút mật ngọt giữa đời. Nghĩ xa hơn lại tìm thấy tay mình trong vòng tay nghìn hụt hẫng.
Giữa em và anh có bao nhiêu ngăn cách...
Tiếng yêu em trao thật dễ thương, tinh khiết của lần đầu biết đến yêu thương, lời yêu em ngỏ đã rơi theo dòng nước mắt, như một lời tự thú buồn tênh .
Bây giờ mưa giữa đời nhau .. Cuộc đời thật với nhiều vai diễn, nhiều khắc nghiệt đi qua ...
Tình yêu có là gạch nối giữa dòng đời vẫn luân lưu ?
Từ một ngày xa lắc em đã biết, biết đôi tay thừa không giữ được ước mơ .. biết nói gì, chia nhau những gì bây giờ nhỉ ?
Ngày cất tiếng yêu đã miên man nước mắt, đã bao lâu rồi sao cứ mãi thương đau
Một đêm trăng nồng diễm ảo ..
Một đêm em níu kéo từng phút giây như sợ ngày mai sẽ không còn thấy nhau.
Muốn nói thật nhiều nhưng ngôn từ vô nghĩa ..
Giữa thinh không hôm nay, giữa lặng yên sau nầy .Em là ai ...? những cảm xúc mù chân , những xúc cảm dường hóa thạch trong tâm. Nặng thật nặng sầu mang mang .
Còn đó tiếng ai thở dài bên khung cửa tiếp nối gởi theo mây ngàn bay, bay đi mây ơi ...
Lời đâu cho tháng giêng ,tháng giêng yêu cuộn tròn
Mà có gì đâu , không âm vang, thời gian trôi mộng mị trên từng tiếng thở dài ..
Thôi đừng trở giấc , hãy để cho gió đi vào lãng quên .
Tháng mười hai như dải lụa đẫm sương xoãi dài ngoài khung cửa
Những hạt nắng ngày nào đỏ ước mơ, có gì đó xanh xao chờ đợi, có gì đó gãy đổ hư vô .
Ừ !Không là gì cả những nhói đau , không là gì cả lời tự dối lòng
Như dòng sông từ bỏ phù sa, như mây ngàn ngừng trôi theo gió ..
Em với khúc mơ xa và nỗi buồn thật gầy .
Tháng mười hai đến trong men từ biệt chếch choáng .Ừ thôi em về !
Tháng mười hai sẽ đến môi em hờ hững khép lại
Ừ thôi ! khép lại những mong nhớ ngậm ngùi sẽ ngủ vùi ở một góc trời quên lãng
.. Cho cuộc tình vỗ nhẹ cánh sương đêm .

(25.10.2010)

24 tháng 11, 2010

TRĂNG KHÓC

Mùa thu trút lá
Mùa đông hao gầy
Hồn tan theo gió
Tim trôi theo mùa

Thơ không còn nữa
Chỉ còn trăng thôi
Nữa vầng trăng khóc
Sao trời chơi vơi...

HỮNG HỜ MÔI SON

Tình anh như một giấc mơ
Nồng nàn hoa tím đợi chờ quạnh hiu
Anh đi để lại những chiều
Tương tư em giữ cô liêu ngập trời
Đêm đêm tỉnh giấc chẳng còn
Nghiêng đầu gối mộng môi son hững hờ.

22 tháng 11, 2010

BÊN ANH MÙA HẠ

Em hiểu rằng: tiếng thở dài
đã xây nhà trên nữa tấm gương soi phiền muộn
Thì đó sẽ là những đêm
mưa gió ướt đầm đìa trang nhật ký
Và em..
Chẳng thể nào ngăn được nỗi buồn đâu anh
Bên anh mùa hạ
Nghe ngày trở giấc , đêm hồn thẳm sâu
Ngân vang trong không gian
Tiếng chuông nhà thờ lan xa tràn ngập
một tình yêu thương rộng lớn .
Em về …
Làn mây buông mình cuốn theo chiếc lá vàng
Rưng rức lá khóc theo mùi hương
Từ rất xa ...Sao chơi vơi ngơ ngác
Chìm trong ánh trăng ,chìm trong nỗi buồn cổ tích
Lời thơ xưa trôi về biển cả
Dường như trong từng hơi thở ,
dường như trong từng nỗi nhớ
Vẫn xanh xao mùi cỏ dại không hề tàn phai
Và em ...chỉ còn hơi ấm nồng nàn
Chớm say chớm tỉnh ,một sớm heo may
Rừng rực cơn mê , nén vào đêm
vùi dấu trái tim mình
nỗi nhớ cho em trái tim thơ dại
Nên suốt đời em gom nỗi nhớ vào những giấc mơ .
Hoàng hôn buông rơi
Mắt ướt , môi mềm xôn xao lạ
Một nữa khuôn mặt em ,một nữa anh
Huyền hoặc dưới trăng mơ
Hạnh phúc buông lơi trên bờ vai gầy
Như những sợi tóc mảnh mai vướng víu vô hình
Một tình yêu thương quá đổi
Như tiếng chuông vang vọng lòng nhân hậu
Của Quasimodo ngân xa mãi ...
sự chân thành của một trái tim ,thân phận một kiếp người .
Và em...đã trôi vào cõi tình mênh mông ấy
Với những mặn nồng và nỗi lòng u uẩn
Ôi! Anh ngút ngàn xa ,anh đang ở đâu ?
Ở đây từng chiều
mây nhỏ vẫn bay ... không biết mỏi.

21 tháng 11, 2010

VỚI NỖI BUỒN NGƠ NGÁC

Mùa đông đầu mùa, mưa râm rỉ trời se lạnh .
Bên khung cửa sổ tôi thường lặng nghe từng giọt mưa rơi ...
Tôi yêu mưa và mỗi cơn mưa có những vẻ đẹp khác nhau. Cơn mưa mùa đông như bản nhạc với những giọt mưa tí tách trong vắt, một bản giao hưởng đều đều kéo dài suốt ngày đêm mà tôi nghe hoài mãi không chán.
Cơn mưa rả rích , cái lạnh tê tái ,se se bờ vai ..
Đó là điều rất thú vị khi nằm trong chăn ấm nhìn ra ngoài ô cửa sổ ngắm mưa rơi .
Nào em , hãy lặng nghe tiếng rơi mưa ngọt ngào bên tai
Từng giọt...từng giọt mưa từ mái hiên nhà rơi xuống .Mưa …mưa
Những ngày mưa mà không mưa .Mưa như một bức tranh tràn ngập yêu thương .
Ngày mà em đến bên tôi cũng mưa , lạnh như thế !
Giá trời đừng đem đông về và tôi đừng nhớ…
Nhưng mưa vẫn rơi và nỗi nhớ cứ hoài trong nỗi nhớ !
Tôi biết phải làm gì, phải làm như thế nào hở em ?
Ừ thì , em sẽ mãi là giọt mưa của nỗi nhớ da diết đau đớn.. ngự trị mãi trong trái tim tôi
Mưa vẫn rơi đều ... vẫn đâu đó giọng nói hồn nhiên của em ,vẫn nụ cười ngây ngô của em .
Ru tôi ... ru tôi .
"Kỷ niệm như rêu, anh níu vào trượt ngã, tình xưa giờ quá xa…"
Tôi đã thật sự say trong mưa , say trong đông lạnh ,say trong nỗi nhớ em đến nao lòng.
Và đọng mãi nơi tim này những ngày mưa tình tràn ngập cả thế gian ...
Có lẽ , em như bầy chim sẻ hót vui trú cơn mưa bên hiên ngoài
Rồi em nhẹ nhàng cất cao cánh bay đi ...
Để lại mình tôi với nỗi buồn ngơ ngác .

(19.11.10)

18 tháng 11, 2010

º -:¦:- º

Xa vắng quá nao lòng đi hỏi cát
Biển đông người có nhớ dấu chân em
Trên cát trắng ngàn năm em vẫn ngủ
Cho tình yêu chôn tận đến ngàn sau...

17 tháng 11, 2010

MÓN QUÀ CHO EM

Sáng nay một chút gió heo may đã về
Nắng... hanh hao gầy không còn nữa
Chỉ còn những chiếc lá vàng cuối mùa tiếc nuối
Như thể đang nhớ nhung hoài màu áo của ai
Và ngọn gió bấc quen thuộc đã lẽn vào lòng em.
Nhìn vào gương soi ,
sao nụ cười không còn dễ thương như xưa
Và anh ,tự lúc nào đã xa em...
Anh còn nhớ không ? anh đã từng hứa
Sẽ tặng cho em một món quà
Em chỉ muốn: một vầng trăng non
Mảnh trăng non mong manh xinh xắn
Lạ lùng chưa ? tóc em giờ đã bạc
Mảnh trăng cũng đã già...
Anh biết không ,đôi khi em tự hỏi:
Tình trăm năm, biết sẽ về đâu...?

Con đường với hai hàng cây Muối dại
Theo chiều gió lá vẫn cứ rơi...
và hồn cây cỏ vẫn vô tình ngủ yên
Chiếc lá mới sẽ thay màu cho những màu lá cũ.
Mùa xuân sẽ thay áo trên cây ,để rồi
Chỉ còn em và anh như người đi trong đêm sâu
Với những mong chờ trở thành hoài vọng mênh mông …

Đêm nay dưới trăng
Gió mơn man, gió muôn chiều đổ lá
Gió làm bay tóc ai ,trong những ngày chớm thu
Gió làm rối tóc ai ,trong những chiều nhung nhớ
Chiếc lá nâu vàng rơi xao xác ...
Vương vấn kỷ niệm xưa cháy bỏng trong lòng
Trái tim em bật khóc .
Tận cuối trời xa ..chập chờn ngọn lửa trong đêm
đã vẽ thành những đốm tình thơ
Như trăng ...như sao
Cùng nhau một cung đàn về trần gian hội ngộ
Như ngọn nến cháy hoài trong tâm thức
thắp lên sự hiến dâng ngơ ngác .
Có phải đó là hiện thân của tình yêu
Có phải đó là những giấc mơ
Mà em ...muôn đời luôn luôn tha thiết .

(14.11.07)

16 tháng 11, 2010

NGÀY EM PHIÊU DU

Có một ngày ...
Ngày bỗng nhiên nắng ngọt ngào
Nắng tràn qua khung cửa
Và những nụ hồng rơi trên tóc em
... rơi trong tim anh
Ngày em thả mình phiêu du trên thảm cỏ xanh
trong giấc mơ miền nguyên thảo .
Ngày , khởi đầu cho buổi sáng
Em không muốn biết ..
Cuộn mình trong chăn , bướng bỉnh
À ! đó là bản năng tự vệ mà anh phải chấp nhận .
Thành phố sương mù, vẫn thềm xưa rêu phủ
Vẫn dịu dàng hòa lẫn trong cơn mưa buồn tênh..
Một cơn mưa ,hai cơn mưa và mỗi cơn mưa
đều có những ngôn từ ấm áp yêu thương.
Ừ ! em là cô công chúa trong tranh đi lạc
Rồi tình cờ trú ngụ trong trái tim phiền muộn của anh .
Bây giờ trời đã cuối thu
những cơn mưa muộn xao xác ..
Anh ,với những lí do riêng
mà biết đâu chừng cũng sẽ là mãi mãi
Vậy mà sao ,bỗng thấy bây chừ như quá xa xăm
Hay chỉ là ảo ảnh của một cuộc hẹn hò
Với những vì sao xa hun hút ..
Hoang tưởng một buổi hoàng hôn thật tím .
Tháng mười lang thang
như bàn tay ngoan mềm mượt
Tháng mười heo may,không một lời hò hẹn
Giọt nắng muộn đậu trên mái ngói rêu xanh .
Đêm ,trăng treo lơ lững xô dạt
những vướng víu nghiệt ngã đời thường
Có phải cuộc đời là cuộc mộng
Cho niềm đau buốt lạnh vào hư không
Và chiều hoàng hôn xa .. đã khuất bóng anh rồi .
(16.11.10)

13 tháng 11, 2010

LẠC PHIẾM TƠ TRẦM

Dòng sông trăng một đêm hư thực
Ta thả hồn với chút khói sương
Phả trong đêm tình em vỡ ngọc
Hương sữa buồn lan tận chân mây
Gió lay sương đọng màu rêu phủ
Gót ngọc mày ngài dõi bước chân
Cung bậc trần gian nào ai biết
Lạc phiếm tơ trầm mộng ngày xanh .

11 tháng 11, 2010

MỖI NGÀY ĐI QUA

Mỗi ngày đi qua
Là một trang giấy được mở ra
được viết lên và khép lại
Ngập tràn trong tim hoang vắng
Lặng lẽ một mình trong đêm
Tự xếp cho mình từng tia sáng
Và tự mình mang đến cho mình
Một tình yêu duy nhất .

10 tháng 11, 2010

(¯`·.º-:¦:- Ừ THÌ ...

Ừ thôi như có
Ừ thì như không
Ừ thì ,thì cũng đành thôi
Nụ hồng theo gió rơi vào chân không ...

(08.11.10)

8 tháng 11, 2010

CHIỀU MƯA MỘT MÌNH

Mưa rơi rơi mãi không nguôi
Mưa trong giấc ngủ mưa ngoài song thưa
Huế buồn chi rứa Huế xưa
Bao nhiêu ký ức chiều mưa một mình .

(08.11.10)

6 tháng 11, 2010

TRÂM TÍCH NỖI SẦU

Trầm tích nỗi sầu
Gió buồn mưa ngâu
Nghe lòng buốt lạnh
Lá nào không rụng
Mưa nào không đau .

(06.11.10)

5 tháng 11, 2010

BÊN RÈM SONG THƯA

Trăng tròn trăng khuyết trong nhau
Đêm dài nỗi nhớ hồn sâu đợi chờ
Ai về giăng mối tình thơ
Gối chăn say đắm hương mơ thuở nào
Trong đêm giấc mộng ngọt ngào
Yêu em ta biết khắc vào con tim
Nửa đời thắp nến đi tìm
Khát khao khô cạn lặng chìm trong mơ...

( 2006 )

2 tháng 11, 2010

THÁP YÊU THƯƠNG

Mây tháng hạ trải dài trên đỉnh núi
Một thoáng buồn phủ kín tháp yêu thương
Gió heo may đưa hồn ta vào dịu vợi
Để tương tư về ta vẽ bóng lên mây
Em yêu thương hỡi!
Ngày mai ta cất bước ra đi ...
Rồi em còn nói gì nữa không em?
Kiếp mây bay…Ta giã từ
Con đò ngang ta gác mái
Thôi chèo cánh buồm xuôi, ta thiêu đốt
Từ đây...
Ta hóa kiếp làm rêu phong dưới tháp ngà
Của tâm hồn em yêu dấu
Em thương hỡi!
Trăm năm mây vẫn còn bay
Thì ngàn năm loài rong rêu
Vẫn còn đọa đày nơi đỉnh tháp.
Ta chấp nhận
Và hân hoan đón lấy...

1 tháng 11, 2010

TRẦM MẶC

Dấu chân xưa in gót ngọc
Khép kín nỗi chờ trầm mặc nhớ thương
Lòng nghe trĩu nặng sầu vương
Không gian hờ hững buồn thương tháng ngày
Dòng Hương soi bóng trăng gầy
Ngồi nghe nỗi nhớ vơi đầy sắc không
Tình yêu ảo giác hương nồng
Buồn như một thoáng bên sông mưa về .

01.10.10

NHẠT NHÒA