12 tháng 7, 2011

KHẤT THỰC LÒNG VƯƠNG GIẢ

Đêm , mênh mông
Đường dài em khất thực
Im lặng chiếc lá rơi theo
Nỗi đau bay ngược về trời
Nhức nhối ,tinh chất lỏng
Nước mắt nham thạch

Đêm , cô độc
Rướm máu bến bờ lữ hành
Em , kẻ khất thực hè phố
Nơi không có ánh mặt trời
Nơi không có khuôn mặt người
Chần chừ…chìa bàn tay xin bố thí
Muốn thử lòng vương giả
Ôi! vất vả làm sao

Ảo tưởng trổ hoa
Niềm tin- hy vọng
Em lại chìa những ngón tay
Đợi chờ , mà không hỏi han chi
Giật mình ngỡ chạm áo
Rưng rưng ... quờ quạng
Muốn vịn tim người
Ước gì…
Đã có tấm lòng dám cho

Ôi! Tình yêu đi qua
Tình yêu không trở lại
Xin đừng, đừng xin chi
Đêm , phai tàn
Một ngày đã đi qua
Điều không khất thực dành cho một đời
Em mênh mông sa mạc
Em tự thiêu mình
Trong mịt mù trống vắng
Đơn độc
Sát na chảy trôi…

Đêm , hư vô
Giọt sáng bên trời
Đời người là một phiên bản
Âm vỡ…
Cuộn lý lẽ khát, cười
Rụng…
Tiếng kêu tinh khiết
Mơ hồ
em quỳ sám hối
Em khất thực lòng em
Nỗi đau ngày em sống .

(19.10.08)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét