20 tháng 12, 2007
18 tháng 12, 2007
Nỗi nhớ lạc đường
Em đã quen rồi mỗi sáng thức dậy...
Với nỗi nhớ anh... bơ vơ trong lồng ngựcMột nỗi nhớ lạc đường... Mãi mãi lạc đường
Bởi sẽ không bao giờ nỗi nhớ trong em... tìm thấy trong Anh
Em biết nhớ đến Anh vào một chiều đông muộn
Bàng rụng lá, Màu huyết dụ trải ngập gót chân em
Xuyên qua những thân cây trơ trụi
Em đi tìm một khoảng trời...
Và cùng lúc đó, em vô tình bắt gặp ánh mắt Anh
Ánh mắt Anh nâu buồn,
buồn như chính buổi chiều em gặp Anh vậy
Rồi sau đó có rất nhiều những buổi chiều
Em cùng Anh ngồi khắc nỗi buồn lên những chiếc lá bàng mọng đỏ
Anh nói: Anh thấy vơi bớt nỗi buồn
Em mỉm cười, Em đang khắc sâu dần nỗi nhớ trong em...
Rồi chiều nay Anh không buồn nữa
Lá bàng khô quằn quại
Em một mình... nhặt lá bàng, em khắc tên"Anh"
Ngày Anh đi... Bàng xanh úa thẫm
Khoảng trời xưa khác quá...
Anh chỉ gửi lại em một tin nhắn tạm biệt gọn gàng
Rồi bàng lại đỏ lá
Mùa đông hoang tàn khi Anh ở nơi xa...
Em thấy mình chơi vơi như một câu thơ viết dở
Em biết, Anh chẳng nhớ em... như em nhớ
Em cũng biết ,
Anh chẳng thể hiểu... Sao em lại nhớ đến Anh
Nỗi nhớ trong em mãi mãi lạc đường...
Vì không thể tìm thấy trong Anh.
06.09
11 tháng 12, 2007
21 tháng 11, 2007
đường xưa có nắng không anh?
Lá hoa còn xanh
hay tàn theo tháng ngày?
. . . . . .
Một lần biệt ly
chẳng biết nói năng chi
Lệ tràn bờ mi
thì đã quá chia ly
Dù tình thật xa... Tình vẫn còn đây
Khóe mắt u hoài,vì ngấn lệ chưa vơi
Trời buồn tình ngâu
trời đem bão tố
Mưa tuôn thành dòng ,thuận gió biển đông
Tình buồn tình xa ,Tình không mờ xóa
Hai phương trời rộng
Tình vẫn mênh mông.
Lá hoa còn xanh
hay tàn theo tháng ngày?
. . . . . .
Một lần biệt ly
chẳng biết nói năng chi
Lệ tràn bờ mi
thì đã quá chia ly
Dù tình thật xa... Tình vẫn còn đây
Khóe mắt u hoài,vì ngấn lệ chưa vơi
Trời buồn tình ngâu
trời đem bão tố
Mưa tuôn thành dòng ,thuận gió biển đông
Tình buồn tình xa ,Tình không mờ xóa
Hai phương trời rộng
Tình vẫn mênh mông.
6 tháng 11, 2007
°♫•°. Dương cầm thu không em . °•♫ °
Nốt nhạc lá thu rơi
Em về
Gió còn nồng
Để ấm hồn thơ anh
Tình ta vừa chạm thu
Đã thấy mùa đông sang
Tóc rối vương phím đàn
Vu vơ tiếng dương cầm
Gót mềm mùa thu em qua
Gió còn nồng
Để ấm hồn thơ anh
Tình ta vừa chạm thu
Đã thấy mùa đông sang
Tóc rối vương phím đàn
Vu vơ tiếng dương cầm
Gót mềm mùa thu em qua
1 tháng 11, 2007
18 tháng 10, 2007
11 tháng 10, 2007
10 tháng 10, 2007
L'amour C'est pour rien
Comme une salamandre, l'amour est merveilleux
Et renait de ses cendres comme l'oiseau de feu,
nul ne peut le contraindre
Pour lui donner la vie.
Et rien ne peut l'eteindre
Sinon l'eau de l'oubli.
L'amour, c'est pour rien
Tu ne peux pas le vendre
L'amour, c'est pour rien
Tu ne peux l'acheter.
Quand ton corps se reveille,
Tu te mets a trembler.
Mais si ton coeur s'eveille,
Tu te mets a rever.
Tu reves d'un echange avec un autre aveu,
Car ces frissons etranges
Ne vivent que par deux
L'amour, c'est pour rien
Tu ne peux pas le vendre
L'amour, c'est pour rien
Tu ne peux l'acheter.
L'amour, c'est l'esperance,
Sans raison et sans loi.
L'amour comme la chance
Ne se merite pas.
Il y a sur terre un etre
Qui t'aime a la folie,
Sans meme te connaitre
Pret a donner sa vie.
L'amour, c'est pour rien
Tu ne peux pas le prendre
L'amour, c'est pour rien
Mais tu peux le donner.
L'amour, c'est pour rien
L'amour, C'est pour rien.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)