27 tháng 6, 2010

LỜi HỨA

Em với lời hứa hẹn
Cho sự đổi mới trong kiếp sống của mình
Lại giật mình với giấc mộng đêm đêm..
Khi tỉnh mộng, mọi việc chưa phải là xong
Vì giấc mơ này vẫn cứ
còn đang ngủ yên trong từng sát na ..
Thế cho nên
để xoá những lầm lẫn của mình trong giấc mộng là cả vấn đề
Tỉnh mộng, không phải là một giấc mơ không còn dấu vết
Một chút giật mình trong giấc mộng
và một chút ,một chút không biết làm sao
Muốn xóa sạch trong tâm , nhưng làm sao xóa
Nếu bạn đã viết bao nhiêu bức thư
Làm biết bao nhiêu bài thơ cho mỗi giấc mơ
Ừ thì, có gì tiếc nuối bởi một giấc mộng đã qua ..
Người đời không đơn giản
Trước một bài văn hay ,một vần thơ ấm
Mà lại bắt đầu lên đường tìm xem ai là tác giả ?
Tiểu sử và đời tư bị xới tung
Không biết có cần thiết hay không
Nếu hiện còn, phiền phức một chút thì
Hãy bình tâm cười xòa mới thật là ai khả đắc
Thì cứ vậy...
Ai bất khả đắc thì tạm yên
Dẫu biết ta vẫn còn nặng lòng bởi quá khứ còn đó
Đến không thể đến ,đi không thể đi
Có lẽ những giấc mộng con
thường sống trong một giấc mộng lớn .
Khi nào tỉnh giấc mộng lớn
Thì mọi nỗi phiền mới chính là hoa mộng.
Nói chuyện với một người không thể là ảo được
Bởi ,vẫn có một con người thật
Nơi một góc tâm riêng ... thật với cảm xúc.
Vì bạn có thể, không nói được ở vai diễn này
nhưng lại nói được ở vai diễn khác.
Vậy thì xin bạn đừng tìm hiểu quá kỹ làm chi
Bởi sự biết nhau quá rõ
Khiến những góc tâm còn lại không có dịp để nói lên.
Chỉ có thể nói : "Không" hay "nói Không được"
Giấc mộng đời người ..
không chỉ là bất khả thuyết
mà còn bất khả tư nghì, bất khả đắc, bất khả …
Đã biết là "bất khả "mà sao vẫn cứ tìm mọi ngóc ngách
Ấy đó là cái nghiệp của chúng ta .
Phải im lặng, bởi vì loay hoay không lối
Thế mà hay !và tự lúc nào
Đã , để trở thành Không .
Không Vô Ngã bên trong Quán Tự Tại
Mà cũng sẽ là bên trong của tất cả chúng ta
Anh có biết gì không ?
Anh có nghe gì không ?
Anh còn mãi trong tôi !

24 tháng 6, 2010

THÁNG NĂM TÌNH NỒNG

Tháng năm rực rỡ ánh phượng hồng
Lầu thành còn đó lặng im trông
Anh đi từ độ trời sang hạ
Thoáng gió hương sen đượm má hồng.

Cuối năm chợt nhớ thăm thành cũ
Mưa đã giăng mờ lối phượng rơi
Chiều đông lễ nhạc cung trầm lắng
Liệu có còn ai nhớ tới chăng .

Xuân tới đường tình muôn vạn lối
Có thấy ai về lạc bước chân
Cho em ôn lại mùa thu cũ
Mang chút hương nồng trong mắt trong.

20 tháng 6, 2010

•♪ ... Ảo giác

Trời vẫn rất xanh, nắng vẫn rất vàng
trong vắt đến lạ lùng...
Hình như mình đã xa cách nhiều năm ánh sáng
trên hành tinh đầy nước mắt .
Góc phố buồn mùa hạ
ô cửa nhỏ ,vẫn đóng cửa bốn mùa
đợi chờ yêu thương dưới gốc bồ đề .
Kí ức em trải dài theo dòng sông xa vắng
Chiếc lá vàng rơi trong sương sớm
Dường như mùa đông chìm trong giấc ngủ dại khờ.
Anh ngang qua giấc mơ
Bức tranh mùa đông tan tác
trôi bồng bềnh xa mãi nghìn trùng ...
Có nỗi đau hằn trên khuôn mặt
Có nụ cười lăn trên bờ vai
Có hạnh phúc như vạt nắng theo nhẹ cuộc đời
Hạt mưa buồn tan vỡ ...
Những nụ hoa vẫn nở trên con đường tắt nắng
Bầu trời rơi từng đoá sao ngơ ngác
Em mênh mông sa mạc
Em tự thiêu mình trong mịt mùng trống vắng
Đêm hư vô ...
Em chìm sâu vào giấc ngủ
Trăng mười tám không còn tròn nữa
nhưng vẫn sáng vàng qua khung cửa sổ
Và ở nơi ấy
Có một người thiếu nữ đang ngủ
với giấc mơ bốn mươi lăm năm .

(Trích từ một lá thư ...HnT)
19.06.10

•○.• Loài hoa trắng ngát hương...○•.○•

Cơn mưa chiều cuối hạ
Góc phố buồn ...
Một loài hoa trắng lặng lẽ ngát hương
Chiếc lá nằm im trên ngón tay gầy
đau đáu một niềm riêng ...
Chơi vơi trong âm hưởng yêu thương
Cháy hoài trong tâm thức
Tự thắp lên cho mình một sự hiến dâng ngơ ngác
Ở tận miền xa đâu đó...
Anh có mơ hồ nghe tiếng em gọi không
Anh có cảm nhận ánh trăng đêm
ngủ trên đôi vai gầy của em không
Xa anh thật rồi ...
Em lội ngược về dòng sông
vết đau vẫn nằm thinh
Và em biết ...
Anh đã cho em một thiên đường
Thiên đường ấy...
Chỉ có một tình yêu .

17 tháng 6, 2010

Tiếng chuông gió ngoài khung cửa

Không có sự bảo đảm nào
về hạnh phúc mãi mãi ...
Có hay không ?
Chỉ bắt đầu từ chính bạn
Và trong quá trình tạo dựng nó
Ta sẽ có một cảm giác bình yên...hài lòng
Và sự hài lòng đó được tạo ra
do tự chính mình chấp nhận .
Hạnh phúc ...
Như tiếng chuông gió treo ngoài cửa sổ
Khi ta cho đi
Là ta đã nhận về .

17.06.10

THU MỘT CHIỀU

Lá vàng một sớm chiều phai
Mùa thu đổi sắc bóng ai nhạt nhòa
Trách người hay chỉ trách ta
Vẫn thương vẫn nhớ bỗng xa bỗng gần
Tình trần bỗng hóa hư không
Ngày giận ngày nhớ ngày mong ngày chờ…

14 tháng 6, 2010

_/~\˚ ...Tình trầm


18.01.10

4 tháng 6, 2010

Giọt nước mắt trên lá

Em bướng bỉnh như một giọt nước trên lá
Chiếc lá tự rạch lòng mình
để nước thấm đẫm vào thân, vào tim…
Mưa ướt những con đường em và anh đã từng đi qua
Mưa ướt áo em, tay em lạnh
lạnh ngắt như chưa từng được quen hơi ấm
Và giờ, dù mưa đã ở xa... xa lắm rồi
Em cứ ngốc ,cứ ủ cho tình yêu lên men
rồi khóc cho kỷ niệm tít mù ...
Anh không ngoảnh lại
cũng không hối hả cầm tẩy xóa đi
Anh để nó lẳng lặng lướt qua tim em
... rơi trên tim em
Nước mắt em lặng lẽ chảy thành dòng
rồi chúng tự khắc nấp vào đâu đó
Ừ, rồi chúng tự khắc lau khô mình .
Anh chỉ chờ em ở phía trước
ở phía mưa rơi lạnh mịt mùng...
Ở phía em tìm anh
Trong veo ánh mắt, trong vắt trái tim mình
Em vẫn yêu lá
Vì...Lá Sen là tâm
hiểu lý nhân quả, thương yêu rộng lớn
... Và nhận diện sự vô thường của cuộc sống .