4 tháng 6, 2010

Giọt nước mắt trên lá

Em bướng bỉnh như một giọt nước trên lá
Chiếc lá tự rạch lòng mình
để nước thấm đẫm vào thân, vào tim…
Mưa ướt những con đường em và anh đã từng đi qua
Mưa ướt áo em, tay em lạnh
lạnh ngắt như chưa từng được quen hơi ấm
Và giờ, dù mưa đã ở xa... xa lắm rồi
Em cứ ngốc ,cứ ủ cho tình yêu lên men
rồi khóc cho kỷ niệm tít mù ...
Anh không ngoảnh lại
cũng không hối hả cầm tẩy xóa đi
Anh để nó lẳng lặng lướt qua tim em
... rơi trên tim em
Nước mắt em lặng lẽ chảy thành dòng
rồi chúng tự khắc nấp vào đâu đó
Ừ, rồi chúng tự khắc lau khô mình .
Anh chỉ chờ em ở phía trước
ở phía mưa rơi lạnh mịt mùng...
Ở phía em tìm anh
Trong veo ánh mắt, trong vắt trái tim mình
Em vẫn yêu lá
Vì...Lá Sen là tâm
hiểu lý nhân quả, thương yêu rộng lớn
... Và nhận diện sự vô thường của cuộc sống .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét