30 tháng 6, 2009

Xa mãi mùa đông





24 tháng 6, 2009

Why do I have to continue to keep this secret
I will answer them ...
It is our love story
Like the other love story
No reason, can not explain
Only one thing only
My entire soul is always full of happiness
In love with our
And do you believe or not?
It is gradually, step by step ...
Continues in the present, past
And in the future .


23 tháng 6, 2009

Gates of dawn




Gates of dawn- Secret Garden

The wheels of life keep turning.
Spinning without control;
The wheels of the heart keep yearning.
For the sound of the singing soul.
And nights are full with weeping.
For sins of the past we’ve sown;
But, tomorrow is ours for the keeping,
Tomorrow the future’s shown.

Lift your eyes and see the glory.
Where the circle of life is drawn;
See the never-ending story,
Come with me to the Gates of Dawn.

And whose is the hand who raises
The sun from the heaving sea?
The power that ever amazes –
We look, but never will see?
Who scattered the seeds so life could be,
Who coloured the fields of corn?
Who formed the mould that made me – me,
Before the world was born?

Lift your eyes and see the glory.
Where the circle of life is drawn;
See the never-ending story,
Come with me to the Gates of Dawn.

Lift your eyes and see the glory.
Where the circle of life is drawn;
See the never-ending story,
Come with me to the Gates of Dawn.

Lift your eyes and see the glory.
Where the circle of life is drawn;
See the never-ending story,
Come with me to the Gates of Dawn.

CỔNG BÌNH MINH

Những vòng xe của cuộc đời vẫn tiếp tục lăn.
Cuộn tròn không kiểm soát
Những vòng xe của con tim vẫn tiếp tục khao khát.
Cho tiếng nói của một tâm hồn thương tổn.
Và màn đêm phủ đầy tiếng khóc than.
Cho tội lỗi mà ta đã gieo trong quá khứ;
Nhưng, ngày mai chính là sự gìn giữ của chúng ta,
Ngày mai tương lai sẽ rộng mở.

Nào !Hãy ngẩng mắt lên để nhìn thấy vinh quang.
Ở nơi vạch nên vòng quay cuộc đời;
Chứng kiến một câu chuyện không có hồi kết
Cùng đi với tôi đến Cánh Cổng Bình Minh.

Và bàn tay nào đã dựng lên
Ánh mặt trời từ đại dương dâng sóng?
Với sức mạnh kinh ngạc đến vô vàn
Chúng ta nhìn, nhưng sao không bao giờ thấy?
Ai đã gieo những hạt mầm cho cuộc sống,
Ai đã tô màu cho những cánh đồng ngũ cốc?
Ai đã làm nên vóc dáng để tạo ra tôi - chính tôi,
Trước khi thế giới này ra đời?

Hãy ngẩng mắt bạn lên để nhìn thấy vinh quang.
Ở nơi vạch nên vòng quay cuộc đời;
Chứng kiến một câu chuyện không có hồi kết
Cùng đi với tôi đến Cánh Cổng Bình Minh.

Cute girl

"Gates of dawn" do nhóm nhạc đến từ Na Uy là Secret Garden trình bày (thành lập năm 1995, gồm 2 thành viên là Roft Lovland (nam, người Na Uy, đồng thời là nhà soạn nhạc, sản xuất) và Fionnuala Sherry (nữ, người Ireland, chơi violon), là bài hát thứ 8 nằm trong album "Once in red moon". Ra mắt năm 2001. Được viết lời bởi Brendan Graham, nhạc Karen Matheson và ghi âm tại studio Capercaillie ở Glasgow, "Gates of dawn" thuộc thể loại nhạc New Age và là một trong số ít những bài nhạc có lời của Secret Garden (đa số là nhạc hòa tấu, đặc biệt là "Song from a Secret Garden" Tuyệt đỉnh trong album cùng tên), bên cạnh "Always there", "Greenwaves", "Prayer", "You raise me up"...
Với giai điệu du dương giàu cảm xúc...Như giúp ta thêm năng lực để vượt qua .

Hy vọng các bạn thích bài hát này.

22 tháng 6, 2009

Greenwaves



Greenwaves - Secret Garden

I remember a meadow one morning in May
With a sky full of dreams that sailed in that day
I was dancing through green waves of grass like the sea
And for a moment in time, I could feel I was free.


There are waves of forgiveness and waves of regret
And the first waves of true love, I’ll never forget
And the meadow that morning as I wandered alone
There were green waves of yearning for life still unknown.

Take me home to the meadow that cradles my heart
Where the waves reach as far as you can see
Take me home to the meadow we’ve been too long apart
I can still hear you calling for me.

Take me home to the meadow that cradles my heart
Where the waves reach as far as you can see
Take me home to the meadow we’ve been too long apart
I can still hear you calling for me.

What I’d give to remember that heavenly state
Just a moment in time all mine to create
As I’m taking my last breath I know what I’ll see
There be green waves forever out there waiting for me.

Take me home to the meadow that cradles my heart
Where the waves reach as far as you can see
Take me home to the meadow we’ve been too long apart
I can still hear you calling for me.

Tôi nhớ về một đồng cỏ vào buổi sáng của tháng năm
Với bầu trời tràn ngập ước mơ đang giăng buồm ngày hôm đó
Tôi nhảy múa qua những làn sóng cỏ xanh giống như trên biển cả
Trong khoảng thời gian ấy, tôi cảm thấy mình thật sự tự do.

Có những cơn sóng cho lòng vị tha, có cả cơn sóng của sự hối tiếc
Và cơn sóng đầu tiên cho một tình yêu chân thành
Tôi sẽ không bao giờ quên
Đồng cỏ mà tôi thả bộ buổi sáng hôm ấy sẽ còn rất nhiều cơn sóng xanh biếc
Gửi gắm trong đó những khát khao cho cuộc sống mà chưa được biết tên.

Hãy đưa tôi về nơi dấu chân người trên cát
Nơi tạo hoá nên trái tim tôi
Nơi những cơn sóng trắng vươn tới từ rất xa ngoài khơi
Hãy đưa tôi về đồng cỏ của mái nhà quê hương ấy
Bởi vì chúng ta đã cách xa nhau quá rồi
Tôi có thể nghe đâu đó bạn đang gọi tên tôi.

Tôi phải đánh đổi thứ gì đây?
Để có thể nhớ mãi cảm giác thiên đường này
Trong khoảnh khắc ấy
Tôi thấy tất cả trong tôi như được hồi sinh
Cho đến khi tôi trút những hơi thở cuối cùng,
Tôi biết mình sẽ thấy những gì
Đó là những làn sóng xanh biếc vô tận ở ngoài kia
Đang chờ đợi tôi…

Hãy đưa tôi về với cánh đồng tạo hoá nên trái tim tôi
Nơi những cơn sóng vươn tới từ rất xa ngoài khơi
Hãy đưa tôi về đồng cỏ của mái nhà quê hương ấy
Bởi vì chúng ta đã cách xa nhau quá rồi
Tôi có thể nghe đâu đó bạn đang gọi tên tôi.


Whenever I listen to this song, I feel very peaceful.

Miss you

Thật không dễ để lúc nào cũng nói được tiếng yêu thương.
Yêu ai đó, đôi khi chỉ là thầm lặng! Chỉ là nỗi nhớ nhung, chỉ là sự chờ đợi...
Thích ai đó, chắc gì ta dám thể hiện nó, chắc gì ta dám nói với ai kia "Tôi thích người"
Phải chăng ta sợ! hay vì một điều gì khác ?
Không ... Tôi trao tặng thứ tình cảm thiêng liêng ấy cho em
Và tôi muốn nói với em rằng :Cám ơn em đã cho tôi yêu.

Có thể mọi người vẫn nghĩ... Trong tình yêu được yêu là hạnh phúc, không được yêu là khổ đau. Phải, điều này rất đúng. Nhưng đau khổ hơn lại thuộc về những con người không biết đến cái cảm giác trao tặng tình yêu cho người mình thương là điều hạnh phúc nhất .
Còn tôi, tôi chọn cách thể hiện tình cảm của riêng mình.
Cảm giác yêu thương... Dù em đã rất xa tôi.

Lúc này đây, tôi muốn nói với em rằng; Anh nhớ em nhiều lắm!
Không thể có cách nào để anh gánh giúp em những lo toan, mệt mỏi của cuộc sống đời thường.
Nhưng anh biết chắc rằng anh sẽ luôn ở bên cạnh em, khi em muốn có một bờ vai để dựa, có một người ngồi chăm chú nghe em chia sẻ, có một vòng tay ấm để em không bị lạnh giá.
Tất cả chỉ vì" Em là nỗi nhớ, là ...Tình yêu của Anh, bây giờ và mãi mãi ..."

Ngủ ngon em nhé!

Cute girl

26.06.09

19 tháng 6, 2009

Bên nụ hồng vàng

Đêm một mình...
Em nghe nồng nàn hơi thở
Nhành thạch thảo chợt buồn đến tím
Em hòa vào tiếng lá giọt sầu đông.
Em cảm nhận
Nỗi buồn là một phần không thể thiếu
Nước mắt là của cuộc đời em
Một mình với bóng đêm.
Nỗi nhớ dội vào tường
Nhức buốt...
Em không thể viết thành thơ.
Em đọc tình yêu anh
Những câu nói ngọt ngào ấm áp
Những nụ cười ngây ngô
Khép mở
Nghiêng về nhau
Sáu nhịp cầu nối hai bờ cổ tích
Vẫn dịu dàng cam chịu.
Đêm.
Nơi một mình em mơ
Khoảng trống bơ vơ...
Đếm tiếng chuông ngân hun hút
Bóng đổ vào nhau nghiêng sắc lá
Hàng Muối dại ủ rũ ngọn gió đông.
Hạt yêu chưa nảy mầm
Cứ thế mà tan vỡ.
Đêm.Vùng biển sáng khơi tình
Anh ngự trị
Môi em khô héo suốt mùa đông
Tiếng gọi thầm em giấu trong hơi thở.
Trượt dài trên nỗi cô đơn.
Em thu mình co ro
Như bài ca mưa và nước mắt
Nỗi buồn độc dược chờ ngày bùng vỡ.
Quờ quạng...
Em chìm vào thế giới người say
Giằng xé.
Vụng về em nhớ
Nhớ người hay nhớ một làn môi
Trở mình.
Đầy ắp những giấc mơ
Trên dòng sông đêm giá lạnh
Trên bờ biển hạnh phúc
Run run...
Giọng em hòa theo điệu hát
Tim em khiêu vũ cùng lời ca.
Đêm ấp nụ
Đóa sao tình vỡ vụn
Hóa thành những viên sỏi trắng.
Tình yêu trên đại dương
Nỗi nhớ quay quắt như một bi kịch.
Xoay tròn trên cát
Những giấu chân vĩnh cửu.
Giấc mơ mỏng... lặng khóc
Đôi môi em
Bên nụ hồng vàng.
09.11.08

17 tháng 6, 2009


Hoàng hôn với những chiếc lá thu vàng rơi rụng
Báo hiệu những ngày giá lạnh đang đến...
Ðã hết rồi những bản tình ca bên anh
Còn chăng là tiếng mưa rơi trên chiếc ghế cô đơn.
Người yêu dấu ơi, hãy về với tôi
Hãy cười và nói với tôi
Rằng câu nói chia tay chỉ là lời nói đùa mà thôi.
Người ngang qua đời tôi trên con đường đá sỏi
Rồi người nói với tôi
Hãy quên đi tất cả chuyện ngày xưa .
Tôi ngồi yên như tượng đá, nước mắt tôi rơi ...
Người yêu dấu ơi, mùa này tiếp nối mùa kia
Anh của ngày nào giờ đã chia xa.
Một ánh sao rơi chợt sáng lên
Rồi vụt tắt trên bầu trời của đêm hôm đó
Mang theo giấc mơ tình yêu ...vô tình.

11 tháng 6, 2009

Giấc mơ ...





Sẽ chẳng còn
Giấc mơ nào níu giữ chân anh...
Sẽ chẳng còn tiếng nói nào
Với những câu trách cứ.
Giấc mơ còn lại
Chỉ là âm vang của sóng
Con sóng u buồn, dồn dập mãi ra khơi ...


06.06.09

9 tháng 6, 2009

Hương vị cà phê


09.03.09

1 tháng 6, 2009

Song From A Secret Garden trong chiều mưa xứ H


...Những giọt nhạc từ từ, chậm rãi gieo vào lòng tôi như những giọt mưa mùa đông xứ Huế
Nghe thật buồn thấm đẫm vào tận trái tim ...
Chúng tựa như những dòng suối nhỏ, nhẹ nhàng, sâu lắng và thanh tao
Dịu dàng cuốn đi những âu lo, phiền muộn trong tâm hồn mỗi con người.
Ta có thể dễ dàng cảm nhận được âm thanh của những "giọt piano lóng lánh". Chúng ngân lên như những tiếng mưa rơi bên thềm. Từng giọt, từng giọt. Chậm rãi...
Nếu ai đó đến với Huế vào thời gian này, rồi bắt gặp một cơn mưa chiều, có lẽ sẽ cảm nhận được nét buồn riêng của những cơn mưa ở đất kinh kỳ xưa.
Mưa Huế nhiều khi dài như một đời người, mưa lạnh cứ lang thang trên những hàng cây long não xanh xao và trong đêm tối có những mê hoặc riêng của nó.
Mưa rơi mênh mông trên mặt sông Hương màu thiết bạc u hoài...gợi lên bao nỗi nhớ.
Phải chăng mưa Huế như người con gái Huế rất nhạy cảm.
Mưa!mưa! với những âm thanh lạ lẫm nghe như giai điệu buồn da diết....ào ạt mưa rồi như giận hờn rơi lệ sướt mướt. Mưa Huế có nhiều cung bậc, có thể gọi mưa Huế là một bản giao hưởng tuyệt vời mà thiên nhiên đã ban tặng cho.Từng giọt mưa thả mình xuống những con đường nhỏ. Những chiếc lá úa vàng lốm đốm đỏ nấc lên tiếng rắc nhè nhẹ.
Rồi lá oằn mình lìa cành không hối tiếc, và khẽ rơi...rơi...
Lá ơi, sao không rụng về cội mà cuốn theo những dòng nước lững lờ trôi... Rồi sẽ đi về đâu, ngọn lá như là môi em vừa có dáng hay không có dáng hình. Như thật như huyễn, như một nét đẹp diễm ảo mong manh... lá ơi ?
Huế giống như một cô bé bị ức chế cảm xúc. Để rồi đôi khi không thể kìm nén nổi nữa, thì nước mắt lưng tròng như chực trào ra. Rưng rức những hạt mưa chiều vẫn rơi...Tôi giữ quá nhiều, quá nhiều kỷ niệm nên không thể xa mưa bao giờ. Trên những con đường vắng, góc phố buồn chỉ còn lại hàng cây xanh nhạt nhòa dưới bầu trời xám xịt...
Có phải rằng: Huế bắt đầu mùa mưa từ tiếng kêu cô lẽ của những con vạc ăn đêm xa xôi...thế cho nên mùa đông là khoảng thời gian dễ thương thú vị khó quên nhất.
Là một người Huế tôi đã biết hoài niệm... từ khi cơn mưa đầu tiên đổ xuống vùng đất Huyền Trân mịt mù cổ tích này. Cơn mưa nhỏ trong ngày chia ly đưa gót chân cô bé mười sáu tuổi... liệu cô công chúa bé nhỏ xinh xắn ấy có khóc như cơn mưa ngày nọ, đã tiễn mình không? Khi mà sứ mệnh đã giao phó cho nàng mở mang bờ cõi.


Mưa...mưa... tôi lặng lẽ mở bản nhạc mà tôi yêu thích, lời mưa lời nhạc đã hoà quyện ru tôi chìm vào giấc ngủ...mưa... mưa.
Có gì dai dẳng, bướng bỉnh mà buồn bã và ám ảnh như mưa Huế của tôi?
Chầm chậm nhắm mắt... tôi đi tìm lại những ký ức ngày xưa.
Lòng mịt mù nghe trong mơ hồ như vẫn còn những kỷ niệm cháy bỏng trong lòng.
Một nỗi buồn xao xuyến khôn nguôi. Lòng tự hỏi: người hiểu tôi bây giờ ở đâu?
Tim tôi chợt nhói đau. Ngày xưa...ơi! ngày xưa...
Tôi sẽ đọc những câu truyện thiếu nhi cho các con nghe trước giờ đi ngủ. Trong đó sẽ có The Secret Garden - câu chuyện kể về những đứa trẻ bất hạnh vượt lên nghịch cảnh. Nhân vật chính là một cô bé vô cảm học cách để yêu thương và một cậu bé tàn tật học cách bước đi trên chính đôi chân của mình.
Mang màu sắc cổ tích, đầy kịch tính, chứa đựng nét huyền bí cộng thêm một chút ly kỳ của trường phái văn học Gothic, thể hiện qua hình ảnh tòa nhà cổ với những âm thanh vang vọng... Chúng ta sẽ tự tìm thấy hình ảnh của chính mình với những ký ức và hoài niệm, những ước mơ của thuở ấu thơ...
Và sẽ chẳng có gì ngạc nhiên nếu bạn bỗng nhiên bật khóc...
Hãy lắng nghe tiếng lòng mình. Nó giúp mỗi người vượt qua những khó khăn trong cuộc đời. Đó là bản nhạc của thiên nhiên kỳ diệu, như muốn được sẻ chia trước nỗi đau của con người, cũng là giai điệu của tình mẫu tử thiêng liêng cao cả.
Những hạt mưa vẫn đang bên thềm nhà... bản nhạc nghe thật buồn. Chầm chậm... Sâu lắng... Như muốn len lỏi mọi ngóc ngách trong không gian, vượt thời gian.
Băng tới những góc cạnh sâu thẳm nhất của tâm hồn.
Rồi tiếng đàn violin da diết ngân lên như tiếng khóc ai ngậm ngùi, để kéo nhịp của bản nhạc lắng lại, đưa nỗi buồn của ta đến cực điểm. Để rồi trên đỉnh cao của nỗi sầu muộn, ta chợt nhìn xuống và nước mắt tràn mi... Ta cảm thấy tâm hồn mình thanh thản nguôi ngoai hơn.
Giai điệu cứ ngân nga mãi... êm ái trữ tình tột bực nhịp nhàng - yêu thương.
Âm thanh violin du dương réo rắt muôn trùng ru lòng tôi... Như muốn kéo dòng cảm xúc lại để hồn tôi chìm trong suy ngẫm, trầm tư...
Chúng tựa như những chiếc cánh hoa phượng cuối cùng rơi giữa bầu trời mang một màu cô đơn.
Tôi liên tưởng đến dòng sông thơ mộng lững lờ trôi... dòng Hương mang gương mặt của bầu trời như chưa bao giờ xanh đến thế. Khi gió heo may về, ven sông lá vàng rơi . Vàng rười rượi. Chiều thu nước sông trong ngần, trong như đôi mắt một người mà tôi đang hằng mong nhớ...
Dòng giai điệu vẫn cứ thế nhẹ nhàng... như hòa quyện trong tâm thức chảy mãi, chảy mãi trong thân thể tôi.
Như một huyền thoại, như một cơn mưa từ cõi hoang sơ rơi trên tầng tháp cổ.
Và vì thế... tôi yêu cũng thật lạ lùng. Trong cơn đau cũng chạy như bay tung tăng đến, chỉ để nhìn mặt hay không nhìn mặt người yêu, rồi quay trở về...
Mưa Huế như một nguồn sống cho ý thơ và âm điệu. Như một cuộc hành thiền ngẫu nhiên, như một tiếng chim kêu, như một đóa sen vừa mới nở.
Đó là những tín hiệu gợi cảm trong suốt. Mỗi khi nghe tiếng mưa rơi...nghe lá đổ. Chừng như những chuỗi âm thanh theo đuổi nhau.
Trong sự trôi đi và dừng lại. Để hiểu về ý nghĩa của sự đợi chờ, của thân phận kiếp người . Mỗi lần tiếng nhạc ngân lên, là mỗi lần trong tôi vơi đi một ít nỗi buồn. Thanh âm này tiếp nối thanh âm khác, quyến luyến, bịn rịn không muốn xa rời nhau...
Tiếng kèn clarionet đưa giai điệu trôi về những nốt nhạc cuối cùng và gạt đi những nỗi buồn sâu lắng. Tôi như chợt bừng tỉnh sau cơn mê... Để rồi những nỗi buồn đã vơi đi rất nhiều, và tôi cảm thấy yêu cuộc đời này hơn.
"Ở đâu đó trong tâm hồn mỗi chúng ta đều có một Khu vườn bí ẩn".
Khu vườn là nơi ta tìm đến để ẩn mình, mỗi khi ta gặp chuyện đau buồn. Đó cũng là nơi ta được nghỉ ngơi sau những ngày làm việc vất vả. Hay đơn giản hơn, đó là nơi mà ta có thể ngồi một mình để trầm ngâm, suy tư...
Nhiều năm trôi qua, trong miền đất thơ mộng cổ kính u trầm dày sương mù này. Đầy hương hoa, đầy tình người, mưa thơm,cỏ cây hoa lá réo rắt... hòa quyện cùng nhau rơi theo từng cung bậc chơi vơi. Đó là hạnh phúc mà tôi muốn được chia sẽ.
Sinh ra và lớn lên ở Huế, tôi hiểu những cơn mưa mùa đông xối xả, dai dẳng của Huế là như thế nào. Như những cơn mưa giông bất chợt của mùa hạ - mùa thu, cho tôi những cảm xúc lãng mạn ...
Và giờ khi thành phố sắp về đêm, chỉ còn mình tôi dưới ánh hoàng hôn . Tôi thả hồn mình vào từng giọt mưa nhỏ li ti bay bay miên man...
Lòng tôi bỗng nao nao đến lạ kỳ ,để rồi hồn tôi chìm dần, chìm dần trong dư âm của những giai điệu êm đềm.
Mưa đã hóa thành tiếng nói thì thầm - ngọt ngào xua đi những nỗi ưu phiền...
Và giờ đây. Tôi đã tìm thấy một người dịu dàng đầy bao dung
Người ấy là người mà tôi thực sự mong muốn được chia sẻ những nỗi vui buồn. Khi xa người ấy, tôi lạc mình trong nỗi nhớ . Còn khi ở bên cạnh người, tôi như tràn một sức sống mới Lòng thật bình yên.
Nhờ có người ấy, sẽ chẳng có nỗi buồn nào có thể làm tôi gục ngã.
Và cũng nhờ người ấy, tôi đang sống mỗi ngày tốt đẹp hơn ...

(09.2008)