19 tháng 6, 2009

Bên nụ hồng vàng

Đêm một mình...
Em nghe nồng nàn hơi thở
Nhành thạch thảo chợt buồn đến tím
Em hòa vào tiếng lá giọt sầu đông.
Em cảm nhận
Nỗi buồn là một phần không thể thiếu
Nước mắt là của cuộc đời em
Một mình với bóng đêm.
Nỗi nhớ dội vào tường
Nhức buốt...
Em không thể viết thành thơ.
Em đọc tình yêu anh
Những câu nói ngọt ngào ấm áp
Những nụ cười ngây ngô
Khép mở
Nghiêng về nhau
Sáu nhịp cầu nối hai bờ cổ tích
Vẫn dịu dàng cam chịu.
Đêm.
Nơi một mình em mơ
Khoảng trống bơ vơ...
Đếm tiếng chuông ngân hun hút
Bóng đổ vào nhau nghiêng sắc lá
Hàng Muối dại ủ rũ ngọn gió đông.
Hạt yêu chưa nảy mầm
Cứ thế mà tan vỡ.
Đêm.Vùng biển sáng khơi tình
Anh ngự trị
Môi em khô héo suốt mùa đông
Tiếng gọi thầm em giấu trong hơi thở.
Trượt dài trên nỗi cô đơn.
Em thu mình co ro
Như bài ca mưa và nước mắt
Nỗi buồn độc dược chờ ngày bùng vỡ.
Quờ quạng...
Em chìm vào thế giới người say
Giằng xé.
Vụng về em nhớ
Nhớ người hay nhớ một làn môi
Trở mình.
Đầy ắp những giấc mơ
Trên dòng sông đêm giá lạnh
Trên bờ biển hạnh phúc
Run run...
Giọng em hòa theo điệu hát
Tim em khiêu vũ cùng lời ca.
Đêm ấp nụ
Đóa sao tình vỡ vụn
Hóa thành những viên sỏi trắng.
Tình yêu trên đại dương
Nỗi nhớ quay quắt như một bi kịch.
Xoay tròn trên cát
Những giấu chân vĩnh cửu.
Giấc mơ mỏng... lặng khóc
Đôi môi em
Bên nụ hồng vàng.
09.11.08

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét