Đêm nay trời mưa và lòng em cũng mưa
Rót hồn vào nỗi buồn
Em trở mình trên phiến lá khô
Ôm trọn hồi ức vào lòng
Sao trái tim em như ngọn gió xuân thì
Ngọn gió cứ hoài mê mải
Trên cánh đồng sa mạc cô đơn... mỗi ngày
Dày thêm một miền ký ức
Như một ngọn nến nối tiếp quá trình
Em thản nhiên đốt cháy thân mình
đến giọt sáp cuối cùng
Im trôi
Sợi khói mỏng manh bay theo làn gió
Và không biết bắt đầu từ nơi đâu
Không có anh
Em không còn là em nữa.
(27.12.10)