8 tháng 10, 2011
6 tháng 10, 2011
THUỞ ẤY
Em theo ngọn gió cuối trời
Anh từ sương khói một thời lênh đênh
Em về nơi ấy tìm quên
Bao nhiêu kỷ niệm bình yên tháng ngày
Tơ trời sao vướng mà bay
Mây vương phiêu lãng ươm say má hồng
Gió chiều trải nhẹ mênh mông
Bóng mây hạt nước bên dòng lãng quên
Em về mặc áo màu đen
Con tim thuở ấy cài then mất rồi.
Anh từ sương khói một thời lênh đênh
Em về nơi ấy tìm quên
Bao nhiêu kỷ niệm bình yên tháng ngày
Tơ trời sao vướng mà bay
Mây vương phiêu lãng ươm say má hồng
Gió chiều trải nhẹ mênh mông
Bóng mây hạt nước bên dòng lãng quên
Em về mặc áo màu đen
Con tim thuở ấy cài then mất rồi.
Nhãn:
Thơ
2 tháng 10, 2011
KHÔNG ANH NGÀY THỨ BẢY
Góc phố buồn
Cây muối cũ khô cành trút lá
Theo gió, chiếc lá u hoài mê mãi rơi
Dấu xưa trôi... ánh mắt hao gầy
Dòng sông chảy ngược trong em
Còn gì trên bờ vai xanh xao
Còn gì trên đôi môi khô héo...
Đắm chìm trong tình yêu cổ tích
Đắm chìm trong thánh địa nhớ nhung
Em đón cơn gió lạnh
Cây muối cũ khô cành trút lá
Theo gió, chiếc lá u hoài mê mãi rơi
Dấu xưa trôi... ánh mắt hao gầy
Dòng sông chảy ngược trong em
Còn gì trên bờ vai xanh xao
Còn gì trên đôi môi khô héo...
Đắm chìm trong tình yêu cổ tích
Đắm chìm trong thánh địa nhớ nhung
Em đón cơn gió lạnh
Như chiếc lá úa vàng trước gió
Đơn độc trong nỗi nhớ
Hoang vắng tràn trong tim
Muốn trốn thoát nhưng không thể
Ngày thật dài...
Sao cứ phải nhuộm cả hồn em
Và nhuộm đẫm bầu trời nhung nhớ
Ôi! tim quắt quay tím đến dại khờ
Sao nghe như thể xác xa lìa
Chiều ơi xin chiều qua mau
Đêm ơi xin đừng ở lại
Mình em trên phố vắng
Chơi vơi tìm hoài dấu cũ
Thắp hoài trong bóng đêm
Khuôn mặt anh, nụ cười anh
Day dứt một nỗi nhớ khôn nguôi
Em sẽ khóc
Nếu...
Hoang vắng tràn trong tim
Muốn trốn thoát nhưng không thể
Ngày thật dài...
Sao cứ phải nhuộm cả hồn em
Và nhuộm đẫm bầu trời nhung nhớ
Ôi! tim quắt quay tím đến dại khờ
Sao nghe như thể xác xa lìa
Chiều ơi xin chiều qua mau
Đêm ơi xin đừng ở lại
Mình em trên phố vắng
Chơi vơi tìm hoài dấu cũ
Thắp hoài trong bóng đêm
Khuôn mặt anh, nụ cười anh
Day dứt một nỗi nhớ khôn nguôi
Em sẽ khóc
Nếu...
Nhãn:
Thơ Tự Do
13 tháng 9, 2011
BẮT ĐẦU TỪ NƠI ĐÂU
Đêm nay trời mưa và lòng em cũng mưa
Rót hồn vào nỗi buồn
Em trở mình trên phiến lá khô
Ôm trọn hồi ức vào lòng
Sao trái tim em như ngọn gió xuân thì
Ngọn gió cứ hoài mê mải
Trên cánh đồng sa mạc cô đơn... mỗi ngày
Dày thêm một miền ký ức
Như một ngọn nến nối tiếp quá trình
Em thản nhiên đốt cháy thân mình
đến giọt sáp cuối cùng
Im trôi
Sợi khói mỏng manh bay theo làn gió
Và không biết bắt đầu từ nơi đâu
Không có anh
Em không còn là em nữa.
(27.12.10)
Nhãn:
Thơ Tự Do
1 tháng 9, 2011
29 tháng 8, 2011
THÁNG BẢY MƯA BAY
Nỗi nhớ u hoài
Dịu dàng nồng ấm
Em thả ngọt ngào
Cho chiều mềm mại
Em thả kiêu sa
Vào trong mái tóc
Em thả nỗi buồn
Theo gió tung bay
Tháng bảy vào thu
Tràn ngập phố phường
Sao nhớ sao thương
Trăng non lấp lánh
Em giấu dòng sông
Vào ánh mắt mình
Em giấu giọt tình
Trên chiếc lá bay
Tháng bảy nồng say
Con đường chiều mây
Chớm hồng trên má
Gió đùa lơi lả
Thuở nào thơ ngây .
(11.07.2011)
Dịu dàng nồng ấm
Em thả ngọt ngào
Cho chiều mềm mại
Em thả kiêu sa
Vào trong mái tóc
Em thả nỗi buồn
Theo gió tung bay
Tháng bảy vào thu
Tràn ngập phố phường
Sao nhớ sao thương
Trăng non lấp lánh
Em giấu dòng sông
Vào ánh mắt mình
Em giấu giọt tình
Trên chiếc lá bay
Tháng bảy nồng say
Con đường chiều mây
Chớm hồng trên má
Gió đùa lơi lả
Thuở nào thơ ngây .
(11.07.2011)
Nhãn:
Thơ
15 tháng 8, 2011
TRONG TA MỘT CÕI
Đem vần thơ ướt ướp nồng men say
Xếp trang nhật ký phượng bay
Xếp luôn kỷ niệm tháng ngày rong chơi
Xếp niềm vui khép nụ cười
Trong ta một cõi giữa đời ... thiên thu .
(01.03.11)
Xếp trang nhật ký phượng bay
Xếp luôn kỷ niệm tháng ngày rong chơi
Xếp niềm vui khép nụ cười
Trong ta một cõi giữa đời ... thiên thu .
(01.03.11)
Nhãn:
Thơ
1 tháng 8, 2011
GIAO MÙA

Dù cho hay nhận, buồn vui, giận hờn rồi sẽ qua đi
Tưởng chừng như ngủ say trong tháp ngà cỏ mượt
Hãy đưa em đến tận cùng xứ sở thương yêu
Để em chìm lắng trong khung trời mộng mị
Mà ở đó, những khúc tương tư, những lời hò hẹn
Nồng nàn sẽ hóa thành dòng sông trăng trong đêm
Ước gì... em không là con sóng dào dạt của muôn đời
Để đêm về không còn nức nở trong im vắng
Không xót xa, không u hoài ray rứt
Hãy cho em sống mãi trong lâu đài kỳ ảo lãng mạn giữa chốn phù du này
Vẫn là cô bé như ngày xưa, hay hờn hay dỗi
Vẫn lang thang tung tăng trên thảm cỏ mùa hè đùa vui trong nắng
Hay giẫm gót chân hồng nghịch nước giữa gió lạnh đầu đông
Này anh! đừng cười hiền lành với nụ cười nhân hậu
Và cũng đừng độ lượng với em để em tự tìm thấy chính em
Bởi vì em quá mỏng manh quá yếu đuối
Mà trái tim thì đầy ắp nỗi niềm
Hãy đưa em nương theo dòng sông nhỏ trôi về biển cả
Cho những mặn nồng được ngủ quên trên bờ cát đại dương
Sẽ hòa tan với mùi gió biển
Xin đừng để em phải say đắm mùa thu
Dìu dịu man mác buồn, lòng nặng trĩu ưu tư
Khi em nhìn những ngọn lá vàng rơi rụng
Tưởng chừng như hồn em cũng đang chơi vơi...
Đâu đó khói sương bàng bạc giăng đầy mộng mị thì thầm
Bầu trời thật trong xanh như chưa bao giờ xanh đến như vậy
Tựa vào mùi hương đầy ắp trong gió
Chợt nghe tiếng lá xào xạc gọi tên
Hãy thắp cho em
Ngọn nến vàng nhạt nhòa hờ hững
Tháng ba về
Tháng giao mùa, trời thôi lạnh và nắng mới đã lên
Em chợt buồn
…Mãi thương nhớ mùa đông năm cũ.
( 31.03.2008 )
Tưởng chừng như ngủ say trong tháp ngà cỏ mượt
Hãy đưa em đến tận cùng xứ sở thương yêu
Để em chìm lắng trong khung trời mộng mị
Mà ở đó, những khúc tương tư, những lời hò hẹn
Nồng nàn sẽ hóa thành dòng sông trăng trong đêm
Ước gì... em không là con sóng dào dạt của muôn đời
Để đêm về không còn nức nở trong im vắng
Không xót xa, không u hoài ray rứt
Hãy cho em sống mãi trong lâu đài kỳ ảo lãng mạn giữa chốn phù du này
Vẫn là cô bé như ngày xưa, hay hờn hay dỗi
Vẫn lang thang tung tăng trên thảm cỏ mùa hè đùa vui trong nắng
Hay giẫm gót chân hồng nghịch nước giữa gió lạnh đầu đông
Này anh! đừng cười hiền lành với nụ cười nhân hậu
Và cũng đừng độ lượng với em để em tự tìm thấy chính em
Bởi vì em quá mỏng manh quá yếu đuối
Mà trái tim thì đầy ắp nỗi niềm
Hãy đưa em nương theo dòng sông nhỏ trôi về biển cả
Cho những mặn nồng được ngủ quên trên bờ cát đại dương
Sẽ hòa tan với mùi gió biển
Xin đừng để em phải say đắm mùa thu
Dìu dịu man mác buồn, lòng nặng trĩu ưu tư
Khi em nhìn những ngọn lá vàng rơi rụng
Tưởng chừng như hồn em cũng đang chơi vơi...
Đâu đó khói sương bàng bạc giăng đầy mộng mị thì thầm
Bầu trời thật trong xanh như chưa bao giờ xanh đến như vậy
Tựa vào mùi hương đầy ắp trong gió
Chợt nghe tiếng lá xào xạc gọi tên
Hãy thắp cho em
Ngọn nến vàng nhạt nhòa hờ hững
Tháng ba về
Tháng giao mùa, trời thôi lạnh và nắng mới đã lên
Em chợt buồn
…Mãi thương nhớ mùa đông năm cũ.
( 31.03.2008 )
Nhãn:
Thơ Tự Do
18 tháng 7, 2011
NƠI KHÔNG CÒN EM
Sáng nay nắng chợt buồn trôi lững lờ
Biển sầu vì phải bơ vơ
Sóng thôi dào dạt thẩn thờ tìm em
Gió dường như muốn ngủ quên
Cát thành sương khói phủ trên chân người
Em từ viễn mộng xa xôi
Thoáng trong mắt nhớ nụ cười của anh.
(27.02.07)
Biển sầu vì phải bơ vơ
Sóng thôi dào dạt thẩn thờ tìm em
Gió dường như muốn ngủ quên
Cát thành sương khói phủ trên chân người
Em từ viễn mộng xa xôi
Thoáng trong mắt nhớ nụ cười của anh.
(27.02.07)
Nhãn:
Thơ
12 tháng 7, 2011
KHẤT THỰC LÒNG VƯƠNG GIẢ
Đêm , mênh mông
Đường dài em khất thực
Im lặng chiếc lá rơi theo
Nỗi đau bay ngược về trời
Nhức nhối ,tinh chất lỏng
Nước mắt nham thạch
Đêm , cô độc
Rướm máu bến bờ lữ hành
Em , kẻ khất thực hè phố
Nơi không có ánh mặt trời
Nơi không có khuôn mặt người
Chần chừ…chìa bàn tay xin bố thí
Muốn thử lòng vương giả
Ôi! vất vả làm sao
Ảo tưởng trổ hoa
Niềm tin- hy vọng
Em lại chìa những ngón tay
Đợi chờ , mà không hỏi han chi
Giật mình ngỡ chạm áo
Rưng rưng ... quờ quạng
Muốn vịn tim người
Ước gì…
Đã có tấm lòng dám cho
Ôi! Tình yêu đi qua
Tình yêu không trở lại
Xin đừng, đừng xin chi
Đêm , phai tàn
Một ngày đã đi qua
Điều không khất thực dành cho một đời
Em mênh mông sa mạc
Em tự thiêu mình
Trong mịt mù trống vắng
Đơn độc
Sát na chảy trôi…
Đêm , hư vô
Giọt sáng bên trời
Đời người là một phiên bản
Âm vỡ…
Cuộn lý lẽ khát, cười
Rụng…
Tiếng kêu tinh khiết
Mơ hồ
em quỳ sám hối
Em khất thực lòng em
Nỗi đau ngày em sống .
(19.10.08)
Im lặng chiếc lá rơi theo
Nỗi đau bay ngược về trời
Nhức nhối ,tinh chất lỏng
Nước mắt nham thạch
Đêm , cô độc
Rướm máu bến bờ lữ hành
Em , kẻ khất thực hè phố
Nơi không có ánh mặt trời
Nơi không có khuôn mặt người
Chần chừ…chìa bàn tay xin bố thí
Muốn thử lòng vương giả
Ôi! vất vả làm sao
Ảo tưởng trổ hoa
Niềm tin- hy vọng
Em lại chìa những ngón tay
Đợi chờ , mà không hỏi han chi
Giật mình ngỡ chạm áo
Rưng rưng ... quờ quạng
Muốn vịn tim người
Ước gì…
Đã có tấm lòng dám cho
Ôi! Tình yêu đi qua
Tình yêu không trở lại
Xin đừng, đừng xin chi
Đêm , phai tàn
Một ngày đã đi qua
Điều không khất thực dành cho một đời
Em mênh mông sa mạc
Em tự thiêu mình
Trong mịt mù trống vắng
Đơn độc
Sát na chảy trôi…
Đêm , hư vô
Giọt sáng bên trời
Đời người là một phiên bản
Âm vỡ…
Cuộn lý lẽ khát, cười
Rụng…
Tiếng kêu tinh khiết
Mơ hồ
em quỳ sám hối
Em khất thực lòng em
Nỗi đau ngày em sống .
(19.10.08)
Nhãn:
Thơ Tự Do
8 tháng 7, 2011
ĐƯỜNG XA EM ĐẾN
Anh còn giữ lại chi không
Đường xa em đến mưa dầm gót chân
Hương chiều thoáng nhẹ bâng khuâng
Cho em nhung nhớ nụ hồng chiêm bao
Đường xa em đến mưa dầm gót chân
Hương chiều thoáng nhẹ bâng khuâng
Cho em nhung nhớ nụ hồng chiêm bao
Giọt tình thắp sáng trong nhau
Mắt khuya xa vắng theo màu thời gian
Bên nhau nửa ánh trăng vàng
Gối tay ôm mộng ngỡ ngàng trong mơ.
10 tháng 6, 2011
MÂY THÁNG SÁU ♪•:*
Một thoáng buồn phủ kín tháp yêu thương
Gió heo may đưa em vào dịu vợi
Đêm trăng về em vẽ bóng trên mây.
(10.06.11)
Gió heo may đưa em vào dịu vợi
Đêm trăng về em vẽ bóng trên mây.
(10.06.11)
Nhãn:
Thơ
8 tháng 6, 2011
LẶNG THẦM ĐÊM
Ô kìa chiếc lá ngoài sân
Nương theo làn gió xoay vần bên em
Thời gian lặng đứng bên thềm
Ngoài kia con dế khóc đêm vô thường .
(03.12.10)
14 tháng 5, 2011
GIỮA DÒNG BÂNG KHUÂNG
Tàn đêm thao thức thẩn thờ ngóng trông
Trăng loan giọt nhớ trong lòng
Mai về ... em vẫn giữa dòng bâng khuâng .
(14.05.11)
Trăng loan giọt nhớ trong lòng
Mai về ... em vẫn giữa dòng bâng khuâng .
(14.05.11)
Nhãn:
Thơ
11 tháng 5, 2011
9 tháng 5, 2011
(¯`·.º-:¦:- MƠ XƯA
Sầu riêng một bóng thẩn thờ đợi mong
Ai về gợi giấc mơ xưa
Ru em thao thức tình vừa mê say
Người ơi người có còn hay
Cho em nhớ mãi từng ngày trong đêm...
(09.05.11)
Ai về gợi giấc mơ xưa
Ru em thao thức tình vừa mê say
Người ơi người có còn hay
Cho em nhớ mãi từng ngày trong đêm...
(09.05.11)
Nhãn:
Thơ
8 tháng 5, 2011
EM VÀ NỖI NHỚ
Hoàng hôn cũng đã qua rồi
Trăng khuya đã khuất cuối trời xa xa
Mùa hè không ở tháng ba
Mùa đông tràn lịm bước qua giao mùa
Dẫu rằng kỷ niệm ngày xưa
Anh xem như thể mình chưa biết gì
Em từ dạo ấy phân ly
Vẫn ôm thương nhớ mãi ghi trang hồng
Vẫn còn dõi bóng bên song
Bốn mùa gom lại mà hong lửa tình
Từ chiều hôm đến bình minh
Em cùng trăng thức nhớ tình tri âm
Dù trong mưa gió dãi dầm
Mãi còn say đắm âm thầm bên anh
Trăng đêm tỏa sáng trên cành
Em và nỗi nhớ bồng bềnh nhân đôi...
(05.2008)
6 tháng 5, 2011
NGÀY KHÔNG TÊN
Rưng rức...
Khóc ngoài hiên
Khóc ngoài hiên
Có cơn gió nào
Cuốn em trôi xa mãi
Cuốn em trôi xa mãi
Râm rỉ buồn
Mưa chiều cuối hạ.
Con sóng xa bờ
Dấu chân chỉ là sương khói
Giấc mơ trôi qua
Giấc mơ chìm trong hư ảo
Nốt nhạc bổng trầm
Ôi! cung bậc xót xa
Nếu ngày xưa tất cả đều thinh lặng
Và bây giờ
Đâu còn gì để nhớ
Phải không em.
Mưa chiều cuối hạ.
Con sóng xa bờ
Dấu chân chỉ là sương khói
Giấc mơ trôi qua
Giấc mơ chìm trong hư ảo
Nốt nhạc bổng trầm
Ôi! cung bậc xót xa
Nếu ngày xưa tất cả đều thinh lặng
Và bây giờ
Đâu còn gì để nhớ
Phải không em.
(24.04.09)
Nhãn:
Thơ Tự Do
3 tháng 5, 2011
LỜI RU TỪ CÕI NGƯỜI
Hãy lắng nghe âm vang em gọi
Em gọi bằng linh hồn em
Em là tín đồ đi hoang
Anh không sao thấy hết
Tín đồ yêu đam mê ngây dại
Vườn địa đàng cũng xôn xao
Hồi chuông đêm ngân vang
Trong thế giới muôn màu
Này anh ,hãy nghe âm vang em gọi
Em là tín đồ tưởng cuộc đời tình yêu là hạnh phúc
Tưởng cuộc đời tình yêu là mật ngọt
Nên khi yêu ,yêu hết trái tim mình
Nào ngờ đâu tình yêu lại lạc lối
Em ,một tín đồ khờ khạo
Chưa biết yêu ,chưa một lần yêu
Vậy mà cứ yêu
Cùng lời thơ bay khắp thế gian
Yêu anh
Ôi! Tín đồ đi hoang yêu rất dại khờ
Tín đồ cuồng si yêu thấm đẫm cả hồn lẫn xác
Tín đồ ngu ngơ ,tín đồ yêu thế đó
Tín đồ yêu anh
Bùng cháy cả tim mình .
(09.10.08)
Em gọi bằng linh hồn em
Em là tín đồ đi hoang
Anh không sao thấy hết
Tín đồ yêu đam mê ngây dại
Vườn địa đàng cũng xôn xao
Hồi chuông đêm ngân vang
Trong thế giới muôn màu
Này anh ,hãy nghe âm vang em gọi
Em là tín đồ tưởng cuộc đời tình yêu là hạnh phúc
Tưởng cuộc đời tình yêu là mật ngọt
Nên khi yêu ,yêu hết trái tim mình
Nào ngờ đâu tình yêu lại lạc lối
Em ,một tín đồ khờ khạo
Chưa biết yêu ,chưa một lần yêu
Vậy mà cứ yêu
Cùng lời thơ bay khắp thế gian
Yêu anh
Ôi! Tín đồ đi hoang yêu rất dại khờ
Tín đồ cuồng si yêu thấm đẫm cả hồn lẫn xác
Tín đồ ngu ngơ ,tín đồ yêu thế đó
Tín đồ yêu anh
Bùng cháy cả tim mình .
(09.10.08)
Nhãn:
Thơ Tự Do
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)