8 tháng 5, 2014

THEO GIÓ PHƯƠNG XA


Một ngày...
Ngày bỗng nhiên nắng ngọt 
Nắng tràn qua khung cửa
Và những nụ hồng rơi trên tóc em
...Rơi vào tim anh
Ngày em thả mình phiêu du trên thảm cỏ xanh
Trong giấc mơ miền nguyên thảo
Ngày...
Khởi đầu cho một sáng trong veo
Em không muốn biết
Cuộn mình trong chăn, bướng bỉnh
Bản năng tự vệ của em mà anh phải chấp nhận

Thành phố nơi đây
 Vẫn sương mù, vẫn thềm rêu phủ
Vẫn dịu dàng hòa vào những cơn mưa buồn tênh
Một cơn mưa, hai cơn mưa
Và mỗi cơn mưa...
Đều có những ngôn từ ấm áp yêu thương
Ừ! Em là cô công chúa trong tranh đi lạc
Rồi tình cờ trú ngụ trong trái tim phiền muộn của anh
Bây giờ trời đã cuối thu
Những cơn mưa muộn, những tiếng lá khô xao xác
Anh, với những lý do riêng
Mà biết đâu chừng cũng sẽ là mãi mãi
Vậy mà sao, bỗng thấy bây chừ như quá xa xăm
Hay chỉ là ảo ảnh của một cuộc hẹn hò
Với những vì sao xa hun hút...

Em
Hoang tưởng một buổi chiều hoàng hôn thật tím
Như cơn gió phương Nam trôi lang thang
Như bàn tay anh ngoan mềm mượt
Tháng mười không heo may, không lời hò hẹn
Trời chợt mưa miên man ảnh hưởng từ siêu bão
Giọt nắng muộn, đậu trên mái ngói rêu xanh
Và đêm thành phố anh
Mảnh trăng chao nghiêng yếu ớt
Như những vướng víu nghiệt ngã đời thường
Để rồi yêu thương, để rồi xô dạt
Có phải cuộc đời chỉ là cuộc mộng 
Lơ lửng thôi miên
Và hoàng hôn xa đã khuất bóng em rồi.

(12.10.2013)

23 tháng 10, 2013

BẤT CHỢT KHÔNG TÊN


Chiều nay như mọi ngày, em ngồi tĩnh lặng rót niềm vui hòa vào những âm ngân phiêu diêu miền nguyên thảo. Bởi chỉ ở đó, em mới thỏa sức rong chơi thả rơi mọi ngôn từ. Và đôi khi em lại trượt ngã trên con phím khi chợt nhớ về một ngày của xa xưa... ngày mong manh như thế thật dễ thương! Những triền đồi xanh cỏ mượt, hanh hao từng giọt nắng vàng ươm, như màu mật ong óng ả mà mỗi buổi sáng ngủ dậy lười biếng em nhấp môi.

Ngày qua, con phố nhỏ vẫn lặng im cùng năm tháng. Hoàng hôn về vây quanh trên những khúc ngoặt cuộc đời, thấy đó, nghe đó, đau buồn đó, thế giới ngoài kia vẫn đang bình thản trôi. Người ta vẫn bước vào đời nhau rồi ra đi như thế!
Em cũng mỏng manh như chiếc lá ngơ ngẩn chếnh choáng rơi nhưng cũng kiên cường đến vô cùng. Bên song cửa, buổi chiều nghe thời gian chảy dài mơ hồ quanh em. Ẩn mình như những giọt mưa còn đọng lại trên hoa cỏ trước thềm nhà, nghe đâu đó tiếng đàn chim ríu rít như bản âm hưởng trong ngần khẻ cựa mình trôi lang thang, hạnh phúc như những bài thơ bất chợt không tên.

Đêm đầy sao bơ vơ. Một chút khóe buồn hòa mình vào ánh sáng dịu dàng bên khe cửa, em đuổi theo giấc mơ nụ cười hiền, ấm, dòng tóc em buông lơi mang màu dị mộng.
Đêm sót lại chỉ là một khoảng không chập chờn dai dẳng... em xiết chặt và cự tuyệt. Cuối cùng, chỉ còn lại là những vết cắt sâu thẳm trong tim.

(23.11.2013)

12 tháng 10, 2013

LÁ GIAO MÙA...°♫•°


Em từ biển ngược về dòng sông cũ
Theo gió mây ấp ủ mộng ngày xưa
Nghe lời yêu chưa nói tự bao giờ
Lang thang giữa những vì sao hờ hững

Em thờ thẫn dưới trăng đùa mái tóc
Khi đêm về đánh thức những ước mơ
Nỗi đau rơi theo chiếc lá giao mùa
Buồn tan biến dường như chưa từng có.


5 tháng 10, 2013

VỀ CUỐI CHÂN TRỜI

Em về nhẹ tựa hơi sương
Bước qua lối mộng dáng tương tư chiều
Thẫn thờ đá cũng nhìn theo
Ngẩn ngơ hỏi gió đưa chiều về đâu

Dòng sông mây tím nhạt màu
Bâng khuâng con nước bạc đầu chơi vơi
Sóng ngừng vỗ tiếng nhẹ rơi
Tim em thổn thức bồi hồi nhớ nhung

Chút bâng khuâng chút ngại ngùng
Ru tình em giữa muôn trùng mây trôi
Hoàng hôn buông xuống lả lơi
Theo em về cuối chân trời xa xa.


16 tháng 9, 2013

CHO MỘT NGÀY


Như cơn gió thổi tung
Một ngày
Hạt bụi lăn tròn
Mĩm cười với vội vã
Ký ức ùa về
Như đám mây che ngang bầu trời
Ngày đầy giông
Em học yêu từ cỏ
Bình yên như chiếc lá đâm chồi

Ngày oi ả
Nắng ban mai
Yêu thương đến yên bình
Khép mắt
Em học bao dung
Để thôi trách cứ mùa thu dịu dàng
Mà người thì hoài niệm
Miên man tháng chín
Mang theo
Lối cũ xa xôi

Mùa vẫn đi qua
Và em đứng lại
Lá vẫn rụng
Niềm đau xin là heo may
Ngày mưa dậy
Em học lãng quên từ lạnh giá
Bước qua khoảng trống chênh chao
An nhiên
Như núi đồi vốn dĩ
Bình yên về trên những ngón tay
Em đi qua bình minh.

 (16.9.2013)

23 tháng 7, 2013

LÃNG DU


Cảm ơn ngọn bút ngày mơ
Vần thơ nhung nhớ bên bờ thương đau
Tình ơi tình khuất nơi nao
Chiều buông bên phím sương xao não nề

Cảm ơn mưa gió ê chề
Cho ta quên những nẻo về nhân gian
Cảm ơn lời nhớ miên man
Đưa ta vào chốn ngỡ ngàng cô liêu

Tình người hạt nhớ liêu xiêu
Rơi trên phố cổ quạnh hiu đợi chờ
Buồn ơi sao mãi hững hờ
Lá rơi tiếc nuối thẩn thờ ngổn ngang

Thu đi sao đến muộn màng
Vòng đời nghiệt ngã muôn ngàn đảo điên
Cảm ơn trời đất uyên nguyên
Cám ơn sóng biển triền miên đêm ngày

Hỏi rằng tình có còn say
Đưa ta vào giấc mộng này phù vân
Tay ôm chén rượu phong trần
Ném qua cửa gió bước tần ngần đi

Rừng khuya lá hát cổ thi
Tiếng con dế nhỏ thầm thì bên tai
Cảm ơn tình đã nhạt phai
Không gian chìm đắm hình hài dấu yêu.

(23.07.2013)

4 tháng 5, 2013

ĐÊM TÍM HƯƠNG GIANG


Mênh mông sông tím cả dòng
Sương giăng phủ kín trong lòng Hương giang
Đêm về chầm chậm miên man
Tiếng chim cắt giọng trăng bàng hoàng rơi.

(01.05.2013)

2 tháng 5, 2013

CÒN KHÔNG


(Tặng một ngày của tháng 5)

Cành phượng đỏ rực tháng tư
Lưng chừng giọt nhớ vẫn như thuở nào
Tháng năm vẫn tháng năm nao
Ta bên song cửa nhìn sao cuối trời

Cũng đành nợ với một người
Trăng soi bên ấy ta cười lặng thinh
Qua rồi tiền kiếp vô minh
Ta ngồi ta hỏi bóng mình còn không.

( 28.04.2013)

21 tháng 3, 2013

GIẤC MƠ XANH

Giấc mơ nào đưa em về đồng cỏ
Vi vút bóng dài che dấu chân xưa
Khờ dại thế, cỏ vẫn xanh như thể
Và nỗi buồn như ngọn gió lang thang

Và nỗi sầu như hạt nắng rêu phong
Đếm ngàn cánh hạc bên song nhớ người
Hãy đưa em về bên giấc mơ xanh
Chùm phượng vĩ tím màu hoa kỷ niệm

Giọt sương mơ khe khẻ rớt bên đời
Hạt nắng say ngủ vùi bên khe đá
Ngày tháng hạ lá vàng hong thương nhớ
Nghe mùa xưa yêu dấu đến bao giờ.

(21.03.2013)

23 tháng 2, 2013

THOÁNG BÊN THỀM


Chút tình theo gió bay qua
Chút nôn nao nhớ chút xa chút gần
Heo may về giữa bâng khuâng
Mưa hôn nhè nhẹ tần ngần tóc em
Buồn vui quên nhớ nhớ quên
Có chi một thoáng bên thềm mây bay.

22 tháng 1, 2013

(¯`·ღ.. EM VỀ ..ღ·¯)

Em về trong tiếng mưa ngâu
Trong ta triệu dấu tình đầu ấm êm
Trời buồn đổ giọt mưa đêm
Rơi trên phố cổ buồn thêm dấu hài

Em về đẫm hạt sương mai
Lòng ta như trận mưa dài tương tư
Em về đếm bước chân như
Còn ta ngồi với trầm tư ngậm ngùi

Em về ta một mình thôi
Đêm nằm gối cỏ cuối trời ngủ say
Nữa khuya tỉnh giấc nhìn mây
Gió đông se lạnh buồn ngây ngây buồn

Mai về nghe thoảng tiếng chuông
Mới hay ta ở bên đường sắc không .

(31.01.11)

8 tháng 12, 2012

SƯƠNG MÙA HẠ

Heo may về giữa bâng khuâng
Mưa rơi nhè nhẹ trong ngần mắt môi
Sen hồng nở nụ cười tươi
Em từ tháp cổ rong chơi phố phường
Tìm anh một thoáng vô thường
Lạc dấu chân nhớ đêm sương hạ về
Lạc mình trong bóng sao khuê
Em ngồi hát giữa bốn bề mây bay...

3 tháng 12, 2012

HOÀI MONG

Trời xanh nắng vẫn rất vàng
Chia tay nhớ giọt rượu tràn khóe môi
Xa anh vắng cả nụ cười
Vắng dòng nước mắt bồi hồi tim đau

Tình anh như giấy phai màu
Mong manh như giọt bấc sầu cuối đông
Mãi cho ngày tháng đợi trông
Không còn anh để chờ mong tháng ngày

Biển chiều xám ngắt bơ vơ
Nén vào tim nụ ngẩn ngơ lạc loài
Nắng mưa em vẫn khóc cười
Buồn như chiếc lá cuối trời bay qua.

( 20.05.08)

30 tháng 10, 2012

GIỌT LỆ VÔ THƯỜNG

Nghiêng nghiêng bóng nắng bên dòng
Lục bình hoa nở giữa lòng sông trôi
Hoàng hôn sóng sánh chiều rơi
Đưa em về đến bên trời nhớ thương

Ngập ngừng sen trắng vấn vương
Ai hay trăng muộn giữa vườn hư không
Bụi trần sương khói mênh mông
Chiều xưa hoa tím bên song nhớ người

Xa mờ nửa mảnh trăng rơi
Cánh chim hồng nhạn lạc trời về đâu
Ngày dài trở giấc mưa ngâu
Cho em vương mãi u sầu đêm thâu

Bên vầng trăng khuyết trông nhau
Vô thường giọt lệ ngàn sau mãi còn
Biển hoang sóng vỗ chân cồn
Sao không xát bụi mà hồn em đau.

17 tháng 10, 2012

THÁNG GIÊNG NON

Tháng giêng gần
Tháng giêng xa
Khuất dấu hò hẹn
Đá xám chừ đếm tuổi rêu phong
Ngậm ngùi
Cỏ ngỡ ngàng nghe tiếng mưa rơi
Tình ơi! này thôi lời nhắn
Sao bây giờ
Lại quá xa xôi

Tháng giêng chưa hết
 Người đã hết
Thánh giá buồn
Trong tiếng chuông ngân
Con đường cũ
Sao vẫn dài dịu vợi
Em và mây tím
 Ngát mù sương

Tháng giêng non
 Chao nghiêng nỗi nhớ
Vào đêm vào thơ
Và em
 Và cánh sen ngơ ngác
Yêu cuộn tròn
Hoài mãi
 Khúc mơ sâu.

(17.06.2012)

15 tháng 10, 2012

GỬI LẠI CHÚT TÌNH

Tháng sáu mưa rơi ướt phượng hồng
Mùa hạ anh về lạc bước chân
Phượng sao đỏ cháy màu thương nhớ
Rơi xuống âm thầm mắt tình nhân


Thu sắp đến rồi anh biết không
Hoa xoan rụng thắm gót sen nồng
Trăng về soi lạnh lòng tri kỷ
Gởi chút tình ai trong nhớ mong...

8 tháng 10, 2012

THÀNH PHỐ RIÊNG EM


Em về thành phố riêng em
Hanh hao sợi nắng gầy thêm lối mòn
Gió đùa trên ngọn cỏ non
Chao nghiêng từng hạt sương còn ngủ mê

 Lưu ly nở rộ hương thề
Em ngơ ngác giữa bốn bề quạnh hiu
Về qua lối nhỏ cuối chiều
Mây giăng đầu phố mưa dìu bước em.

 (01.12.2010)

29 tháng 9, 2012

NHƯ KHÓI NHƯ SƯƠNG


Như gió như mây
Hư hư ảo ảo
Chút tình mật ngọt
Thuở nào xa xôi

Như em như ta
Không không có có
Từ nơi xa lạ
Hóa thành tình thân

Như nắng như mưa
Đêm dài ngày ngắn
Đợi chờ im vắng
Ai nào có hay

Như khói như sương
Vẫn còn se lạnh
Chút tình sâu lắng
Nỗi lòng bâng khuâng

Như tỉnh như say
Nữa đêm thức giấc
Xòe đôi tay gầy
Như không như có...

(16.10.2007)

12 tháng 9, 2012

CHÔNG CHÊNH


Sáng nay tựa gió chông chênh
Phương nam trời chợt mưa chợt nắng
Những con đường hun hút ngẩn ngơ
Lá rụng theo chiều dưới chân em

Nắng và gió nơi ấy
Như những con chữ nơi ấy
Xao xác gây nhiều ngộ nhận
Ngộ nhận liên tiếp ngộ nhận
Những tưởng chỉ là những con chữ có thể
Nhưng bỗng đâu...
Nhân vật có thật với đầy đủ sự sống động mỉm cười
Một đêm thức dậy là sự bàng hoàng
Giữa ý tưởng và thể hiện thực tế
Chợt bàng hoàng trong cuộc sống xa hoa
Chợt thấy mình thấy mình xa lạ
Sự xa lạ của từng trang viết

Tôi luôn tự hỏi mình là ai
Giữa thành phố này
Tôi đã đủ tỉnh táo chưa cho một trái tim mong manh
Những câu hỏi đặt ra chỉ là cách
Để tôi không phải vướng vào một ngộ nhận
Nhưng dễ giết chết người viết nhất
Đó là ảo tưởng về mình

Tôi sợ mất tôi
Sợ lạc vào một nơi, mà không thể tìm lại được
Vì tưởng rằng mình đã ở quá cao
Nhưng thực tế, có lẽ không hề có đỉnh cao nào
Mà tôi, chỉ là một người đam mê
Với từng con chữ cô đơn, ngơ ngác bên chân núi.

(05.09.2013)

17 tháng 8, 2012

ÁNH TRĂNG MỀM



Đêm
Dòng sông cũ
du hoài
Cơn mưa ngày hội ngộ
Thu đến lá vàng phai

Giọt nước mắt tràn
Đông xa vĩnh biệt

Đêm
Mơ vầng trăng
Nghe ngàn sao
rơi rụng...
Tàn canh
Nửa đời người
cô miên

Đêm khuya
Ánh trăng mềm là em
mênh mang trôi...

Nghe
Mùi oải hương
 theo nhau thì thầm gọi tên
Ngày tháng qua

Thôi ! giã biệt
Chi người, chi ta
Cỏ úa
... Giữa đồng hoang.

(14.12.10)