30 tháng 10, 2012

GIỌT LỆ VÔ THƯỜNG

Nghiêng nghiêng bóng nắng bên dòng
Lục bình hoa nở giữa lòng sông trôi
Hoàng hôn sóng sánh chiều rơi
Đưa em về đến bên trời nhớ thương

Ngập ngừng sen trắng vấn vương
Ai hay trăng muộn giữa vườn hư không
Bụi trần sương khói mênh mông
Chiều xưa hoa tím bên song nhớ người

Xa mờ nửa mảnh trăng rơi
Cánh chim hồng nhạn lạc trời về đâu
Ngày dài trở giấc mưa ngâu
Cho em vương mãi u sầu đêm thâu

Bên vầng trăng khuyết trông nhau
Vô thường giọt lệ ngàn sau mãi còn
Biển hoang sóng vỗ chân cồn
Sao không xát bụi mà hồn em đau.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét