22 tháng 2, 2009

Đóa Quỳnh phai



Em ...
Và những đổ vỡ
Trượt dài trên nỗi cô đơn do mình tự tạo .
Em băng qua dòng sông
Trốn tìm với quá khứ ...
Quên những yêu thương, quên vết xước cào .
Mùa đông ... không anh
Những vì sao mờ đục
Hạnh phúc ... con đường xưa
Xa tít mù khơi ...
Em chìm vào thế giới người say
Ngở mình tỉnh
Nên uống nhiều mật đắng.
Ngở được nồng nàn
Nên cứ yêu say đắm .
Giờ hoá thành
Lạnh nhạt... hoang vu
Xuân và anh chỉ là ảo ảnh...
Ôi ! mùa đông khắc nghiệt
Niềm tin ... vỡ vụn
Chỉ còn đoá Quỳnh
Lịm chết tự đêm qua .

22.02.09

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét