20 tháng 8, 2009

((¯`'•.¸♥___ Miss You ___♥¸.•'´¯))



Chuông điện thoại báo có tin nhắn, hộp thư đã chật kín, có nên xóa hết tin ấy hay không nhỉ? mà không .Em không thể ...
Tự dưng lại có một cảm giác là lạ, tựa hồ như một chút ấm áp mổi ngày lại nhiều hơn một chút thì phải ,đã quen rồi với tin nhắn ngủ ngon mỗi đêm...
Nhưng mà liệu ,Em cần có phải biến mất không ?
Thoáng thấy trong người có chút mệt mỏi. Không phải em ốm, mà là cảm giác mệt mỏi của con tim.
Chỉ một nụ cười và cơn mưa đã dứt...
Em ngốc anh nhỉ ! chúng ta chỉ đang chơi một trò chơi thôi mà, đúng không ?
Mà trò chơi thì làm sao lại có nước mắt hả anh...
Và cuối cùng em nghĩ, em cần một dấu “lặng”.
Lặng... để đủ dũng cảm đi tiếp hoặc là sẽ bỏ cuộc.

Một nụ cười giữa những giọt nước mắt.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét