1 tháng 11, 2009

(¯`°·«°Sad angel°«·°´¯)


Tiếng saxophone xa vắng, tiếng piano dồn dập
Một nụ cười hé nở mà sao vẫn xót xa, day dứt đến thế !
Khi sôi nổi, lúc trầm lắng, nhưng vẫn là một cảm giác man mác, xa vời ...
Hãy một lần thôi , hãy ngồi lại nơi đây
Một lần nhìn ngắm những gì quen thuộc trong cuộc sống đang vang lên
Hãy nhắm mắt để thấy cảm xúc tuôn trào không ngớt.
Một khoảng lặng cho tâm hồn ...
Cho bạn, cho tôi, cho những thiên thần buồn bã ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét