4 tháng 6, 2005

CON ĐƯỜNG VÀ EM(...)

Con đường vẫn mịt mù
Bước chân gầy cô đơn lạnh lẽo
Em về thắp lên ngọn nến vàng
Lặng lẽ đợi chờ
Hờ hững
Héo khô dòng nước mắt

Ngày tháng xa xôi
Như hạt sương trong chiếc lá
Như màu xanh trong tim yêu
Thấm đẫm những dòng thơ
Đâu rồi hạnh phúc chút dịu dàng cho em
Đâu rồi giọng nói trầm ấm trong từng đêm
Nơi bờ môi ấm áp bốn mùa đi qua
Em không thay được đâu anh

Em không còn đợi trăng lên
Không còn chờ đêm xuống
Ánh trăng vàng rơi
Ngổn ngang màu sắc
Vây quanh em một ảo ảnh
Em về...

Chạy trốn lời ly biệt
Em vẽ bằng môi mình
Lên những bức tranh màu tím yêu thương .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét