17 tháng 11, 2010

MÓN QUÀ CHO EM

Sáng nay một chút gió heo may đã về
Nắng... hanh hao gầy không còn nữa
Chỉ còn những chiếc lá vàng cuối mùa tiếc nuối
Như thể đang nhớ nhung hoài màu áo của ai
Và ngọn gió bấc quen thuộc đã lẽn vào lòng em.
Nhìn vào gương soi ,
sao nụ cười không còn dễ thương như xưa
Và anh ,tự lúc nào đã xa em...
Anh còn nhớ không ? anh đã từng hứa
Sẽ tặng cho em một món quà
Em chỉ muốn: một vầng trăng non
Mảnh trăng non mong manh xinh xắn
Lạ lùng chưa ? tóc em giờ đã bạc
Mảnh trăng cũng đã già...
Anh biết không ,đôi khi em tự hỏi:
Tình trăm năm, biết sẽ về đâu...?

Con đường với hai hàng cây Muối dại
Theo chiều gió lá vẫn cứ rơi...
và hồn cây cỏ vẫn vô tình ngủ yên
Chiếc lá mới sẽ thay màu cho những màu lá cũ.
Mùa xuân sẽ thay áo trên cây ,để rồi
Chỉ còn em và anh như người đi trong đêm sâu
Với những mong chờ trở thành hoài vọng mênh mông …

Đêm nay dưới trăng
Gió mơn man, gió muôn chiều đổ lá
Gió làm bay tóc ai ,trong những ngày chớm thu
Gió làm rối tóc ai ,trong những chiều nhung nhớ
Chiếc lá nâu vàng rơi xao xác ...
Vương vấn kỷ niệm xưa cháy bỏng trong lòng
Trái tim em bật khóc .
Tận cuối trời xa ..chập chờn ngọn lửa trong đêm
đã vẽ thành những đốm tình thơ
Như trăng ...như sao
Cùng nhau một cung đàn về trần gian hội ngộ
Như ngọn nến cháy hoài trong tâm thức
thắp lên sự hiến dâng ngơ ngác .
Có phải đó là hiện thân của tình yêu
Có phải đó là những giấc mơ
Mà em ...muôn đời luôn luôn tha thiết .

(14.11.07)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét