1 tháng 11, 2010

TRẦM MẶC

Dấu chân xưa in gót ngọc
Khép kín nỗi chờ trầm mặc nhớ thương
Lòng nghe trĩu nặng sầu vương
Không gian hờ hững buồn thương tháng ngày
Dòng Hương soi bóng trăng gầy
Ngồi nghe nỗi nhớ vơi đầy sắc không
Tình yêu ảo giác hương nồng
Buồn như một thoáng bên sông mưa về .

01.10.10

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét