2 tháng 11, 2010

THÁP YÊU THƯƠNG

Mây tháng hạ trải dài trên đỉnh núi
Một thoáng buồn phủ kín tháp yêu thương
Gió heo may đưa hồn ta vào dịu vợi
Để tương tư về ta vẽ bóng lên mây
Em yêu thương hỡi!
Ngày mai ta cất bước ra đi ...
Rồi em còn nói gì nữa không em?
Kiếp mây bay…Ta giã từ
Con đò ngang ta gác mái
Thôi chèo cánh buồm xuôi, ta thiêu đốt
Từ đây...
Ta hóa kiếp làm rêu phong dưới tháp ngà
Của tâm hồn em yêu dấu
Em thương hỡi!
Trăm năm mây vẫn còn bay
Thì ngàn năm loài rong rêu
Vẫn còn đọa đày nơi đỉnh tháp.
Ta chấp nhận
Và hân hoan đón lấy...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét