10 tháng 12, 2010
7 tháng 12, 2010
NẾU...
Thơ tình yêu mãi chẳng còn
Nếu trăng vẫn ở trên non không về
Mặt trời im lặng ngủ mê
Thế gian tăm tối buồn tê tái buồn
Biển im sóng chẳng vổ tràn
Con thuyền mắc cạn cát vàng lặng thinh
Vi vu gió thổi một mình
Cành thông hờn dỗi bỏ nhành mà đi
Nếu tình nhân thế phân ly
Hình hài tan biến khác gì hư không
Như quê hương thiếu dòng sông
Đất trời chẳng có mùa xuân không về
Nếu ta chẳng trọn lời thề
Trăng tan biển cạn bốn bề quạnh hiu .
(2008)
Nếu trăng vẫn ở trên non không về
Mặt trời im lặng ngủ mê
Thế gian tăm tối buồn tê tái buồn
Biển im sóng chẳng vổ tràn
Con thuyền mắc cạn cát vàng lặng thinh
Vi vu gió thổi một mình
Cành thông hờn dỗi bỏ nhành mà đi
Nếu tình nhân thế phân ly
Hình hài tan biến khác gì hư không
Như quê hương thiếu dòng sông
Đất trời chẳng có mùa xuân không về
Nếu ta chẳng trọn lời thề
Trăng tan biển cạn bốn bề quạnh hiu .
(2008)
Nhãn:
Thơ
6 tháng 12, 2010
5 tháng 12, 2010
2 tháng 12, 2010
25 tháng 11, 2010
GỬI CHO MÂY GIÓ NGÀN BAY
Và thế đó, qua rồi những ngày giá rét tháng giêng
Tháng mơ non cho chân đan rất nhẹ, cho đóa hồng rưng rức chín đỏ yêu thương .
Tháng giêng trăng mưa giăng trên môi trên mắt .
Tháng giêng một góc trời âu yếm ...
Tháng giêng mơ say và tháng giêng buồn mang vết thương đời diễm ảo.
Một đêm mưa bay, gió lay buồn từng cánh mỏng
Có gì đó qua đi hụt hẫng rơi cuối trời đông
Có gì hiện hữu giữa cõi đời hư ảo .. Có gì không hả anh ?
Ngày đi, đêm đến, tháng năm trôi .Tình yêu chỉ là ngọn gió xanh xao bay qua đời người , mà em như chiếc lá thu phai bay bay giữa dòng mênh mông đó.
Một lần nhìn lại để nghe nhói đau vỗ về, đã bao lần chấp nhận triều dâng, đón sóng vỗ từng nhánh hư hao .
Thế sao bổng dưng chiều nay, hồn chùng xuống như cung đàn lỗi nhịp
Chợt thèm một vòng tay, một môi hôn giông gió xa xa ...
Còn gì trong chiều nay ,có chăng tiếng thở dài miên viễn
Chút gió chút mưa thật khẽ giữa hồn đã quá đủ khơi dậy nỗi đớn đau mù lòa .
Trăng sao ơi ! thả làm chi những ánh vàng diệu vợi cho mê mệt mặt nước trùng xa
Tình yêu thật gần như ngủ ngoan trong tầm tay nhưng ngàn xa cánh mỏi ..
Em đi bằng những bước chân mộng du đến thành phố hư phai để nhận lấy một ngày hiu hắt trong khoảng không .. một thương tích ngọt ngào yêu dấu .
Đón nhận đam mê với những cuồng si nghiệt ngã ..Dù biết rằng : ngày mai chỉ là chuỗi mịt mờ huyền ảo, ngày mai là mưa giăng kín mọi nẻo yêu thương .
Ừ thì , em lội ngược về dòng sông cho một ngày thôi hoang thoải , cho ngàn sau vẫn còn gọi tên anh .
Những nhói đau xin một lần lắng đọng, môi gượng cười có hề chi khi tim rướm máu .
Ngủ đi, ngủ mãi trong một mùa đông và những mùa đông sau nữa
Vẫn chia cùng nhật nguyệt những mỗi yêu thương tiềm ẩn đớn đau riêng, nỗi xót triều dâng hôm nay mang tên em mà anh bước vào hồn em bằng những bước nhẹ nhàng tàn phá .
Có lẽ, Anh chỉ muốn mang nụ cười đến chia cùng thế gian .Vậy mà nụ cười ấy đã bỏ em đi xa tít, chỉ còn lại lời thì thầm của biển .
Trôi theo dòng nước mắt trong mưa .. Sóng xô em ngàn trùng xa xa mãi ...
Nhớ thương như vượt qua ý niệm về thời gian, nghe đau đau nghe vỡ tung giữa dòng mộng mị . Nơi xa xa đó ...chẳng thể nào anh biết ,chẳng bao giờ anh thấy hồn em đang giông gió
Có còn gì đâu ?
Đêm rộng cô miên.. Nhớ đến những nụ cười ngày qua , rồi tìm gặp ở đó một chút mật ngọt giữa đời. Nghĩ xa hơn lại tìm thấy tay mình trong vòng tay nghìn hụt hẫng.
Giữa em và anh có bao nhiêu ngăn cách...
Tiếng yêu em trao thật dễ thương, tinh khiết của lần đầu biết đến yêu thương, lời yêu em ngỏ đã rơi theo dòng nước mắt, như một lời tự thú buồn tênh .
Bây giờ mưa giữa đời nhau .. Cuộc đời thật với nhiều vai diễn, nhiều khắc nghiệt đi qua ...
Tình yêu có là gạch nối giữa dòng đời vẫn luân lưu ?
Từ một ngày xa lắc em đã biết, biết đôi tay thừa không giữ được ước mơ .. biết nói gì, chia nhau những gì bây giờ nhỉ ?
Ngày cất tiếng yêu đã miên man nước mắt, đã bao lâu rồi sao cứ mãi thương đau
Một đêm trăng nồng diễm ảo ..
Một đêm em níu kéo từng phút giây như sợ ngày mai sẽ không còn thấy nhau.
Muốn nói thật nhiều nhưng ngôn từ vô nghĩa ..
Giữa thinh không hôm nay, giữa lặng yên sau nầy .Em là ai ...? những cảm xúc mù chân , những xúc cảm dường hóa thạch trong tâm. Nặng thật nặng sầu mang mang .
Còn đó tiếng ai thở dài bên khung cửa tiếp nối gởi theo mây ngàn bay, bay đi mây ơi ...
Lời đâu cho tháng giêng ,tháng giêng yêu cuộn tròn
Mà có gì đâu , không âm vang, thời gian trôi mộng mị trên từng tiếng thở dài ..
Thôi đừng trở giấc , hãy để cho gió đi vào lãng quên .
Tháng mười hai như dải lụa đẫm sương xoãi dài ngoài khung cửa
Những hạt nắng ngày nào đỏ ước mơ, có gì đó xanh xao chờ đợi, có gì đó gãy đổ hư vô .
Ừ !Không là gì cả những nhói đau , không là gì cả lời tự dối lòng
Như dòng sông từ bỏ phù sa, như mây ngàn ngừng trôi theo gió ..
Em với khúc mơ xa và nỗi buồn thật gầy .
Tháng mười hai đến trong men từ biệt chếch choáng .Ừ thôi em về !
Tháng mười hai sẽ đến môi em hờ hững khép lại
Ừ thôi ! khép lại những mong nhớ ngậm ngùi sẽ ngủ vùi ở một góc trời quên lãng
.. Cho cuộc tình vỗ nhẹ cánh sương đêm .
(25.10.2010)
Tháng mơ non cho chân đan rất nhẹ, cho đóa hồng rưng rức chín đỏ yêu thương .
Tháng giêng trăng mưa giăng trên môi trên mắt .
Tháng giêng một góc trời âu yếm ...
Tháng giêng mơ say và tháng giêng buồn mang vết thương đời diễm ảo.
Một đêm mưa bay, gió lay buồn từng cánh mỏng
Có gì đó qua đi hụt hẫng rơi cuối trời đông
Có gì hiện hữu giữa cõi đời hư ảo .. Có gì không hả anh ?
Ngày đi, đêm đến, tháng năm trôi .Tình yêu chỉ là ngọn gió xanh xao bay qua đời người , mà em như chiếc lá thu phai bay bay giữa dòng mênh mông đó.
Một lần nhìn lại để nghe nhói đau vỗ về, đã bao lần chấp nhận triều dâng, đón sóng vỗ từng nhánh hư hao .
Thế sao bổng dưng chiều nay, hồn chùng xuống như cung đàn lỗi nhịp
Chợt thèm một vòng tay, một môi hôn giông gió xa xa ...
Còn gì trong chiều nay ,có chăng tiếng thở dài miên viễn
Chút gió chút mưa thật khẽ giữa hồn đã quá đủ khơi dậy nỗi đớn đau mù lòa .
Trăng sao ơi ! thả làm chi những ánh vàng diệu vợi cho mê mệt mặt nước trùng xa
Tình yêu thật gần như ngủ ngoan trong tầm tay nhưng ngàn xa cánh mỏi ..
Em đi bằng những bước chân mộng du đến thành phố hư phai để nhận lấy một ngày hiu hắt trong khoảng không .. một thương tích ngọt ngào yêu dấu .
Đón nhận đam mê với những cuồng si nghiệt ngã ..Dù biết rằng : ngày mai chỉ là chuỗi mịt mờ huyền ảo, ngày mai là mưa giăng kín mọi nẻo yêu thương .
Ừ thì , em lội ngược về dòng sông cho một ngày thôi hoang thoải , cho ngàn sau vẫn còn gọi tên anh .
Những nhói đau xin một lần lắng đọng, môi gượng cười có hề chi khi tim rướm máu .
Ngủ đi, ngủ mãi trong một mùa đông và những mùa đông sau nữa
Vẫn chia cùng nhật nguyệt những mỗi yêu thương tiềm ẩn đớn đau riêng, nỗi xót triều dâng hôm nay mang tên em mà anh bước vào hồn em bằng những bước nhẹ nhàng tàn phá .
Có lẽ, Anh chỉ muốn mang nụ cười đến chia cùng thế gian .Vậy mà nụ cười ấy đã bỏ em đi xa tít, chỉ còn lại lời thì thầm của biển .
Trôi theo dòng nước mắt trong mưa .. Sóng xô em ngàn trùng xa xa mãi ...
Nhớ thương như vượt qua ý niệm về thời gian, nghe đau đau nghe vỡ tung giữa dòng mộng mị . Nơi xa xa đó ...chẳng thể nào anh biết ,chẳng bao giờ anh thấy hồn em đang giông gió
Có còn gì đâu ?
Đêm rộng cô miên.. Nhớ đến những nụ cười ngày qua , rồi tìm gặp ở đó một chút mật ngọt giữa đời. Nghĩ xa hơn lại tìm thấy tay mình trong vòng tay nghìn hụt hẫng.
Giữa em và anh có bao nhiêu ngăn cách...
Tiếng yêu em trao thật dễ thương, tinh khiết của lần đầu biết đến yêu thương, lời yêu em ngỏ đã rơi theo dòng nước mắt, như một lời tự thú buồn tênh .
Bây giờ mưa giữa đời nhau .. Cuộc đời thật với nhiều vai diễn, nhiều khắc nghiệt đi qua ...
Tình yêu có là gạch nối giữa dòng đời vẫn luân lưu ?
Từ một ngày xa lắc em đã biết, biết đôi tay thừa không giữ được ước mơ .. biết nói gì, chia nhau những gì bây giờ nhỉ ?
Ngày cất tiếng yêu đã miên man nước mắt, đã bao lâu rồi sao cứ mãi thương đau
Một đêm trăng nồng diễm ảo ..
Một đêm em níu kéo từng phút giây như sợ ngày mai sẽ không còn thấy nhau.
Muốn nói thật nhiều nhưng ngôn từ vô nghĩa ..
Giữa thinh không hôm nay, giữa lặng yên sau nầy .Em là ai ...? những cảm xúc mù chân , những xúc cảm dường hóa thạch trong tâm. Nặng thật nặng sầu mang mang .
Còn đó tiếng ai thở dài bên khung cửa tiếp nối gởi theo mây ngàn bay, bay đi mây ơi ...
Lời đâu cho tháng giêng ,tháng giêng yêu cuộn tròn
Mà có gì đâu , không âm vang, thời gian trôi mộng mị trên từng tiếng thở dài ..
Thôi đừng trở giấc , hãy để cho gió đi vào lãng quên .
Tháng mười hai như dải lụa đẫm sương xoãi dài ngoài khung cửa
Những hạt nắng ngày nào đỏ ước mơ, có gì đó xanh xao chờ đợi, có gì đó gãy đổ hư vô .
Ừ !Không là gì cả những nhói đau , không là gì cả lời tự dối lòng
Như dòng sông từ bỏ phù sa, như mây ngàn ngừng trôi theo gió ..
Em với khúc mơ xa và nỗi buồn thật gầy .
Tháng mười hai đến trong men từ biệt chếch choáng .Ừ thôi em về !
Tháng mười hai sẽ đến môi em hờ hững khép lại
Ừ thôi ! khép lại những mong nhớ ngậm ngùi sẽ ngủ vùi ở một góc trời quên lãng
.. Cho cuộc tình vỗ nhẹ cánh sương đêm .
(25.10.2010)
Nhãn:
Tản mạn...
24 tháng 11, 2010
TRĂNG KHÓC
Mùa đông hao gầy
Hồn tan theo gió
Tim trôi theo mùa
Thơ không còn nữa
Chỉ còn trăng thôi
Nữa vầng trăng khóc
Sao trời chơi vơi...
Hồn tan theo gió
Tim trôi theo mùa
Thơ không còn nữa
Chỉ còn trăng thôi
Nữa vầng trăng khóc
Sao trời chơi vơi...
Nhãn:
Thơ
HỮNG HỜ MÔI SON
Nồng nàn hoa tím đợi chờ quạnh hiu
Anh đi để lại những chiều
Tương tư em giữ cô liêu ngập trời
Đêm đêm tỉnh giấc chẳng còn
Nghiêng đầu gối mộng môi son hững hờ.
Anh đi để lại những chiều
Tương tư em giữ cô liêu ngập trời
Đêm đêm tỉnh giấc chẳng còn
Nghiêng đầu gối mộng môi son hững hờ.
Nhãn:
Thơ
22 tháng 11, 2010
BÊN ANH MÙA HẠ
đã xây nhà trên nữa tấm gương soi phiền muộn
Thì đó sẽ là những đêm
mưa gió ướt đầm đìa trang nhật ký
Và em..
Chẳng thể nào ngăn được nỗi buồn đâu anh
Bên anh mùa hạ
Nghe ngày trở giấc , đêm hồn thẳm sâu
Ngân vang trong không gian
Tiếng chuông nhà thờ lan xa tràn ngập
một tình yêu thương rộng lớn .
Em về …
Làn mây buông mình cuốn theo chiếc lá vàng
Rưng rức lá khóc theo mùi hương
Từ rất xa ...Sao chơi vơi ngơ ngác
Chìm trong ánh trăng ,chìm trong nỗi buồn cổ tích
Lời thơ xưa trôi về biển cả
Dường như trong từng hơi thở ,
dường như trong từng nỗi nhớ
Vẫn xanh xao mùi cỏ dại không hề tàn phai
Và em ...chỉ còn hơi ấm nồng nàn
Chớm say chớm tỉnh ,một sớm heo may
Rừng rực cơn mê , nén vào đêm
vùi dấu trái tim mình
nỗi nhớ cho em trái tim thơ dại
Nên suốt đời em gom nỗi nhớ vào những giấc mơ .
Hoàng hôn buông rơi
Mắt ướt , môi mềm xôn xao lạ
Một nữa khuôn mặt em ,một nữa anh
Huyền hoặc dưới trăng mơ
Hạnh phúc buông lơi trên bờ vai gầy
Như những sợi tóc mảnh mai vướng víu vô hình
Một tình yêu thương quá đổi
Như tiếng chuông vang vọng lòng nhân hậu
Của Quasimodo ngân xa mãi ...
sự chân thành của một trái tim ,thân phận một kiếp người .
Và em...đã trôi vào cõi tình mênh mông ấy
Với những mặn nồng và nỗi lòng u uẩn
Ôi! Anh ngút ngàn xa ,anh đang ở đâu ?
Ở đây từng chiều
mây nhỏ vẫn bay ... không biết mỏi.
Thì đó sẽ là những đêm
mưa gió ướt đầm đìa trang nhật ký
Và em..
Chẳng thể nào ngăn được nỗi buồn đâu anh
Bên anh mùa hạ
Nghe ngày trở giấc , đêm hồn thẳm sâu
Ngân vang trong không gian
Tiếng chuông nhà thờ lan xa tràn ngập
một tình yêu thương rộng lớn .
Em về …
Làn mây buông mình cuốn theo chiếc lá vàng
Rưng rức lá khóc theo mùi hương
Từ rất xa ...Sao chơi vơi ngơ ngác
Chìm trong ánh trăng ,chìm trong nỗi buồn cổ tích
Lời thơ xưa trôi về biển cả
Dường như trong từng hơi thở ,
dường như trong từng nỗi nhớ
Vẫn xanh xao mùi cỏ dại không hề tàn phai
Và em ...chỉ còn hơi ấm nồng nàn
Chớm say chớm tỉnh ,một sớm heo may
Rừng rực cơn mê , nén vào đêm
vùi dấu trái tim mình
nỗi nhớ cho em trái tim thơ dại
Nên suốt đời em gom nỗi nhớ vào những giấc mơ .
Hoàng hôn buông rơi
Mắt ướt , môi mềm xôn xao lạ
Một nữa khuôn mặt em ,một nữa anh
Huyền hoặc dưới trăng mơ
Hạnh phúc buông lơi trên bờ vai gầy
Như những sợi tóc mảnh mai vướng víu vô hình
Một tình yêu thương quá đổi
Như tiếng chuông vang vọng lòng nhân hậu
Của Quasimodo ngân xa mãi ...
sự chân thành của một trái tim ,thân phận một kiếp người .
Và em...đã trôi vào cõi tình mênh mông ấy
Với những mặn nồng và nỗi lòng u uẩn
Ôi! Anh ngút ngàn xa ,anh đang ở đâu ?
Ở đây từng chiều
mây nhỏ vẫn bay ... không biết mỏi.
Nhãn:
Thơ Tự Do
21 tháng 11, 2010
VỚI NỖI BUỒN NGƠ NGÁC
Mùa đông đầu mùa, mưa râm rỉ trời se lạnh .
Bên khung cửa sổ tôi thường lặng nghe từng giọt mưa rơi ...
Bên khung cửa sổ tôi thường lặng nghe từng giọt mưa rơi ...
Tôi yêu mưa và mỗi cơn mưa có những vẻ đẹp khác nhau. Cơn mưa mùa đông như bản nhạc với những giọt mưa tí tách trong vắt, một bản giao hưởng đều đều kéo dài suốt ngày đêm mà tôi nghe hoài mãi không chán.
Cơn mưa rả rích , cái lạnh tê tái ,se se bờ vai ..Đó là điều rất thú vị khi nằm trong chăn ấm nhìn ra ngoài ô cửa sổ ngắm mưa rơi .
Nào em , hãy lặng nghe tiếng rơi mưa ngọt ngào bên tai
Từng giọt...từng giọt mưa từ mái hiên nhà rơi xuống .Mưa …mưa
Những ngày mưa mà không mưa .Mưa như một bức tranh tràn ngập yêu thương .
Ngày mà em đến bên tôi cũng mưa , lạnh như thế !
Giá trời đừng đem đông về và tôi đừng nhớ…
Nhưng mưa vẫn rơi và nỗi nhớ cứ hoài trong nỗi nhớ !
Tôi biết phải làm gì, phải làm như thế nào hở em ?
Ừ thì , em sẽ mãi là giọt mưa của nỗi nhớ da diết đau đớn.. ngự trị mãi trong trái tim tôi
Mưa vẫn rơi đều ... vẫn đâu đó giọng nói hồn nhiên của em ,vẫn nụ cười ngây ngô của em .
Ru tôi ... ru tôi .
"Kỷ niệm như rêu, anh níu vào trượt ngã, tình xưa giờ quá xa…"
Tôi đã thật sự say trong mưa , say trong đông lạnh ,say trong nỗi nhớ em đến nao lòng.
Và đọng mãi nơi tim này những ngày mưa tình tràn ngập cả thế gian ...
Có lẽ , em như bầy chim sẻ hót vui trú cơn mưa bên hiên ngoài
Rồi em nhẹ nhàng cất cao cánh bay đi ...
Để lại mình tôi với nỗi buồn ngơ ngác .
(19.11.10)
Và đọng mãi nơi tim này những ngày mưa tình tràn ngập cả thế gian ...
Có lẽ , em như bầy chim sẻ hót vui trú cơn mưa bên hiên ngoài
Rồi em nhẹ nhàng cất cao cánh bay đi ...
Để lại mình tôi với nỗi buồn ngơ ngác .
(19.11.10)
Nhãn:
Tản mạn...
17 tháng 11, 2010
MÓN QUÀ CHO EM
Nắng... hanh hao gầy không còn nữa
Chỉ còn những chiếc lá vàng cuối mùa tiếc nuối
Như thể đang nhớ nhung hoài màu áo của ai
Và ngọn gió bấc quen thuộc đã lẽn vào lòng em.
Nhìn vào gương soi ,
sao nụ cười không còn dễ thương như xưa
Và anh ,tự lúc nào đã xa em...
Anh còn nhớ không ? anh đã từng hứa
Sẽ tặng cho em một món quà
Em chỉ muốn: một vầng trăng non
Mảnh trăng non mong manh xinh xắn
Lạ lùng chưa ? tóc em giờ đã bạc
Mảnh trăng cũng đã già...
Anh biết không ,đôi khi em tự hỏi:
Tình trăm năm, biết sẽ về đâu...?
Con đường với hai hàng cây Muối dại
Theo chiều gió lá vẫn cứ rơi...
và hồn cây cỏ vẫn vô tình ngủ yên
Chiếc lá mới sẽ thay màu cho những màu lá cũ.
Mùa xuân sẽ thay áo trên cây ,để rồi
Chỉ còn em và anh như người đi trong đêm sâu
Với những mong chờ trở thành hoài vọng mênh mông …
Đêm nay dưới trăng
Gió mơn man, gió muôn chiều đổ lá
Gió làm bay tóc ai ,trong những ngày chớm thu
Gió làm rối tóc ai ,trong những chiều nhung nhớ
Chiếc lá nâu vàng rơi xao xác ...
Vương vấn kỷ niệm xưa cháy bỏng trong lòng
Trái tim em bật khóc .
Tận cuối trời xa ..chập chờn ngọn lửa trong đêm
đã vẽ thành những đốm tình thơ
Như trăng ...như sao
Cùng nhau một cung đàn về trần gian hội ngộ
Như ngọn nến cháy hoài trong tâm thức
thắp lên sự hiến dâng ngơ ngác .
Có phải đó là hiện thân của tình yêu
Có phải đó là những giấc mơ
Mà em ...muôn đời luôn luôn tha thiết .
(14.11.07)
Chỉ còn những chiếc lá vàng cuối mùa tiếc nuối
Như thể đang nhớ nhung hoài màu áo của ai
Và ngọn gió bấc quen thuộc đã lẽn vào lòng em.
Nhìn vào gương soi ,
sao nụ cười không còn dễ thương như xưa
Và anh ,tự lúc nào đã xa em...
Anh còn nhớ không ? anh đã từng hứa
Sẽ tặng cho em một món quà
Em chỉ muốn: một vầng trăng non
Mảnh trăng non mong manh xinh xắn
Lạ lùng chưa ? tóc em giờ đã bạc
Mảnh trăng cũng đã già...
Anh biết không ,đôi khi em tự hỏi:
Tình trăm năm, biết sẽ về đâu...?
Con đường với hai hàng cây Muối dại
Theo chiều gió lá vẫn cứ rơi...
và hồn cây cỏ vẫn vô tình ngủ yên
Chiếc lá mới sẽ thay màu cho những màu lá cũ.
Mùa xuân sẽ thay áo trên cây ,để rồi
Chỉ còn em và anh như người đi trong đêm sâu
Với những mong chờ trở thành hoài vọng mênh mông …
Đêm nay dưới trăng
Gió mơn man, gió muôn chiều đổ lá
Gió làm bay tóc ai ,trong những ngày chớm thu
Gió làm rối tóc ai ,trong những chiều nhung nhớ
Chiếc lá nâu vàng rơi xao xác ...
Vương vấn kỷ niệm xưa cháy bỏng trong lòng
Trái tim em bật khóc .
Tận cuối trời xa ..chập chờn ngọn lửa trong đêm
đã vẽ thành những đốm tình thơ
Như trăng ...như sao
Cùng nhau một cung đàn về trần gian hội ngộ
Như ngọn nến cháy hoài trong tâm thức
thắp lên sự hiến dâng ngơ ngác .
Có phải đó là hiện thân của tình yêu
Có phải đó là những giấc mơ
Mà em ...muôn đời luôn luôn tha thiết .
(14.11.07)
Nhãn:
Thơ Tự Do
16 tháng 11, 2010
NGÀY EM PHIÊU DU
Ngày bỗng nhiên nắng ngọt ngào
Nắng tràn qua khung cửa
Và những nụ hồng rơi trên tóc em
... rơi trong tim anh
Ngày em thả mình phiêu du trên thảm cỏ xanh
trong giấc mơ miền nguyên thảo .
Ngày , khởi đầu cho buổi sáng
Em không muốn biết ..
Cuộn mình trong chăn , bướng bỉnh
À ! đó là bản năng tự vệ mà anh phải chấp nhận .
Thành phố sương mù, vẫn thềm xưa rêu phủ
Vẫn dịu dàng hòa lẫn trong cơn mưa buồn tênh..
Một cơn mưa ,hai cơn mưa và mỗi cơn mưa
đều có những ngôn từ ấm áp yêu thương.
Ừ ! em là cô công chúa trong tranh đi lạc
Rồi tình cờ trú ngụ trong trái tim phiền muộn của anh .
Bây giờ trời đã cuối thu
những cơn mưa muộn xao xác ..
Anh ,với những lí do riêng
mà biết đâu chừng cũng sẽ là mãi mãi
Vậy mà sao ,bỗng thấy bây chừ như quá xa xăm
Hay chỉ là ảo ảnh của một cuộc hẹn hò
Với những vì sao xa hun hút ..
Hoang tưởng một buổi hoàng hôn thật tím .
Tháng mười lang thang
như bàn tay ngoan mềm mượt
Tháng mười heo may,không một lời hò hẹn
Giọt nắng muộn đậu trên mái ngói rêu xanh .
Đêm ,trăng treo lơ lững xô dạt
những vướng víu nghiệt ngã đời thường
Có phải cuộc đời là cuộc mộng
Cho niềm đau buốt lạnh vào hư không
Và chiều hoàng hôn xa .. đã khuất bóng anh rồi .
(16.11.10)
Nắng tràn qua khung cửa
Và những nụ hồng rơi trên tóc em
... rơi trong tim anh
Ngày em thả mình phiêu du trên thảm cỏ xanh
trong giấc mơ miền nguyên thảo .
Ngày , khởi đầu cho buổi sáng
Em không muốn biết ..
Cuộn mình trong chăn , bướng bỉnh
À ! đó là bản năng tự vệ mà anh phải chấp nhận .
Thành phố sương mù, vẫn thềm xưa rêu phủ
Vẫn dịu dàng hòa lẫn trong cơn mưa buồn tênh..
Một cơn mưa ,hai cơn mưa và mỗi cơn mưa
đều có những ngôn từ ấm áp yêu thương.
Ừ ! em là cô công chúa trong tranh đi lạc
Rồi tình cờ trú ngụ trong trái tim phiền muộn của anh .
Bây giờ trời đã cuối thu
những cơn mưa muộn xao xác ..
Anh ,với những lí do riêng
mà biết đâu chừng cũng sẽ là mãi mãi
Vậy mà sao ,bỗng thấy bây chừ như quá xa xăm
Hay chỉ là ảo ảnh của một cuộc hẹn hò
Với những vì sao xa hun hút ..
Hoang tưởng một buổi hoàng hôn thật tím .
Tháng mười lang thang
như bàn tay ngoan mềm mượt
Tháng mười heo may,không một lời hò hẹn
Giọt nắng muộn đậu trên mái ngói rêu xanh .
Đêm ,trăng treo lơ lững xô dạt
những vướng víu nghiệt ngã đời thường
Có phải cuộc đời là cuộc mộng
Cho niềm đau buốt lạnh vào hư không
Và chiều hoàng hôn xa .. đã khuất bóng anh rồi .
(16.11.10)
Nhãn:
Thơ Tự Do
13 tháng 11, 2010
LẠC PHIẾM TƠ TRẦM
Ta thả hồn với chút khói sương
Phả trong đêm tình em vỡ ngọc
Hương sữa buồn lan tận chân mây
Gió lay sương đọng màu rêu phủ
Gót ngọc mày ngài dõi bước chân
Cung bậc trần gian nào ai biết
Lạc phiếm tơ trầm mộng ngày xanh .
Phả trong đêm tình em vỡ ngọc
Hương sữa buồn lan tận chân mây
Gió lay sương đọng màu rêu phủ
Gót ngọc mày ngài dõi bước chân
Cung bậc trần gian nào ai biết
Lạc phiếm tơ trầm mộng ngày xanh .
Nhãn:
Thơ
11 tháng 11, 2010
MỖI NGÀY ĐI QUA
Là một trang giấy được mở ra
được viết lên và khép lại
Ngập tràn trong tim hoang vắng
Lặng lẽ một mình trong đêm
Tự xếp cho mình từng tia sáng
Và tự mình mang đến cho mình
Một tình yêu duy nhất .
được viết lên và khép lại
Ngập tràn trong tim hoang vắng
Lặng lẽ một mình trong đêm
Tự xếp cho mình từng tia sáng
Và tự mình mang đến cho mình
Một tình yêu duy nhất .
10 tháng 11, 2010
(¯`·.º-:¦:- Ừ THÌ ...
Ừ thôi như có
Ừ thì như không
Ừ thì ,thì cũng đành thôi
Nụ hồng theo gió rơi vào chân không ...
(08.11.10)
Ừ thì ,thì cũng đành thôi
Nụ hồng theo gió rơi vào chân không ...
(08.11.10)
Nhãn:
Thơ
8 tháng 11, 2010
CHIỀU MƯA MỘT MÌNH
Mưa trong giấc ngủ mưa ngoài song thưa
Huế buồn chi rứa Huế xưa
Bao nhiêu ký ức chiều mưa một mình .
(08.11.10)
Huế buồn chi rứa Huế xưa
Bao nhiêu ký ức chiều mưa một mình .
(08.11.10)
Nhãn:
Thơ
6 tháng 11, 2010
TRÂM TÍCH NỖI SẦU
Trầm tích nỗi sầu
Gió buồn mưa ngâu
Nghe lòng buốt lạnh
Lá nào không rụng
Mưa nào không đau .
Gió buồn mưa ngâu
Nghe lòng buốt lạnh
Lá nào không rụng
Mưa nào không đau .
(06.11.10)
Nhãn:
Thơ
5 tháng 11, 2010
BÊN RÈM SONG THƯA
Đêm dài nỗi nhớ hồn sâu đợi chờ
Ai về giăng mối tình thơ
Gối chăn say đắm hương mơ thuở nào
Trong đêm giấc mộng ngọt ngào
Yêu em ta biết khắc vào con tim
Nửa đời thắp nến đi tìm
Khát khao khô cạn lặng chìm trong mơ...
( 2006 )
Ai về giăng mối tình thơ
Gối chăn say đắm hương mơ thuở nào
Trong đêm giấc mộng ngọt ngào
Yêu em ta biết khắc vào con tim
Nửa đời thắp nến đi tìm
Khát khao khô cạn lặng chìm trong mơ...
( 2006 )
Nhãn:
Thơ
2 tháng 11, 2010
THÁP YÊU THƯƠNG
Mây tháng hạ trải dài trên đỉnh núi
Một thoáng buồn phủ kín tháp yêu thương
Gió heo may đưa hồn ta vào dịu vợi
Để tương tư về ta vẽ bóng lên mây
Em yêu thương hỡi!
Ngày mai ta cất bước ra đi ...
Rồi em còn nói gì nữa không em?
Kiếp mây bay…Ta giã từ
Con đò ngang ta gác mái
Thôi chèo cánh buồm xuôi, ta thiêu đốt
Từ đây...
Ta hóa kiếp làm rêu phong dưới tháp ngà
Của tâm hồn em yêu dấu
Em thương hỡi!
Trăm năm mây vẫn còn bay
Thì ngàn năm loài rong rêu
Vẫn còn đọa đày nơi đỉnh tháp.
Ta chấp nhận
Và hân hoan đón lấy...
Gió heo may đưa hồn ta vào dịu vợi
Để tương tư về ta vẽ bóng lên mây
Em yêu thương hỡi!
Ngày mai ta cất bước ra đi ...
Rồi em còn nói gì nữa không em?
Kiếp mây bay…Ta giã từ
Con đò ngang ta gác mái
Thôi chèo cánh buồm xuôi, ta thiêu đốt
Từ đây...
Ta hóa kiếp làm rêu phong dưới tháp ngà
Của tâm hồn em yêu dấu
Em thương hỡi!
Trăm năm mây vẫn còn bay
Thì ngàn năm loài rong rêu
Vẫn còn đọa đày nơi đỉnh tháp.
Ta chấp nhận
Và hân hoan đón lấy...
Nhãn:
Thơ Tự Do
1 tháng 11, 2010
30 tháng 10, 2010
MẢNH HỒN GẦY
Nhớ ai núi đứng bên trời chơ vơ
Trăng rơi giọt mộng mong chờ
Cho em những sợi tình tơ giăng đầy .
Trăm năm gửi chút tình say
Sương lan theo gió bụi bay hồng trần
Mây ngàn dặm mày phù vân
Ngẩn ngơ ngắm bóng trăng ngần mà say .
Thênh thang nửa mảnh hồn gầy
Về đâu hỡi đám mây bay ngang trời
Muộn màng nghe giọt mưa rơi
Rêu xanh cỏ úa một đời nhớ thương...
Trăng rơi giọt mộng mong chờ
Cho em những sợi tình tơ giăng đầy .
Trăm năm gửi chút tình say
Sương lan theo gió bụi bay hồng trần
Mây ngàn dặm mày phù vân
Ngẩn ngơ ngắm bóng trăng ngần mà say .
Thênh thang nửa mảnh hồn gầy
Về đâu hỡi đám mây bay ngang trời
Muộn màng nghe giọt mưa rơi
Rêu xanh cỏ úa một đời nhớ thương...
Nhãn:
Thơ
22 tháng 10, 2010
MÂY XƯA.. ♥ღ°♫•°..
Theo gió mây ấp ủ mộng ngày xưa
Nghe lời yêu không nói tự bao giờ
Lang thang giữa những vì sao hờ hững .
Em thẫn thờ dưới trăng đùa mái tóc
Khi đêm về đánh thức những ước mơ
Nỗi đau rơi theo chiếc lá giao mùa
Buồn tan biến dường như chưa từng có.
(22.10.2010)
Nghe lời yêu không nói tự bao giờ
Lang thang giữa những vì sao hờ hững .
Em thẫn thờ dưới trăng đùa mái tóc
Khi đêm về đánh thức những ước mơ
Nỗi đau rơi theo chiếc lá giao mùa
Buồn tan biến dường như chưa từng có.
(22.10.2010)
Nhãn:
Thơ
12 tháng 9, 2010
10 tháng 7, 2010
KHÓC CÙNG MƯA
Cho em niềm vui hằng ngày
Dịu dàng, vuốt ve ,xô đẩy
Anh...
Cho em niềm hạnh phúc từng đêm
Lời dịu ngọt và hơi thở ấm
Nồng nàn ru em vào cơn say tình ái đan mềm
Và bây giờ... Chỉ còn mình em và mưa.
Mưa ...
Thời gian vô tình cuốn những kỷ niệm xưa
Theo dòng sông lá vàng nhuộm màu mắt em u buồn
Hiu hắt mình em với khoảng trời
Buông trôi ..Chút hương thầm bay ngược
Xót xa ...
Mịt mù trong sương khói
Tê tái ...
Em tan thành trăm năm
Mưa! Mưa!
Mong manh phút đợi chờ
Vẫn đan vào nhau màu của nhớ thương.
Vỡ hạt mưa cay mằn mặn trên khóe mắt
Vây quanh sầu làn môi
Rơi...rơi
Tím cả trời đông , tơi bời cỏ dại
Ôi! Mưa
Giai điệu buồn mịt mù nỗi nhớ
Ngập tràn ...
Em khóc cùng mưa .
Dịu dàng, vuốt ve ,xô đẩy
Anh...
Cho em niềm hạnh phúc từng đêm
Lời dịu ngọt và hơi thở ấm
Nồng nàn ru em vào cơn say tình ái đan mềm
Và bây giờ... Chỉ còn mình em và mưa.
Mưa ...
Thời gian vô tình cuốn những kỷ niệm xưa
Theo dòng sông lá vàng nhuộm màu mắt em u buồn
Hiu hắt mình em với khoảng trời
Buông trôi ..Chút hương thầm bay ngược
Xót xa ...
Mịt mù trong sương khói
Tê tái ...
Em tan thành trăm năm
Mưa! Mưa!
Mong manh phút đợi chờ
Vẫn đan vào nhau màu của nhớ thương.
Vỡ hạt mưa cay mằn mặn trên khóe mắt
Vây quanh sầu làn môi
Rơi...rơi
Tím cả trời đông , tơi bời cỏ dại
Ôi! Mưa
Giai điệu buồn mịt mù nỗi nhớ
Ngập tràn ...
Em khóc cùng mưa .
10.10.08
Nhãn:
Thơ Tự Do
4 tháng 7, 2010
NGƠ NGÁC BÊN CHÂN NÚI
Có thể ngộ nhận liên tiếp ngộ nhận.
Ngộ nhận tưởng chỉ là những con chữ
Nhưng bỗng đâu...
Nhân vật có thật với đầy đủ sống động mỉm cười.
Một đêm thức dậy là sự bàng hoàng
giữa ý tưởng và thể hiện thực tế
Trong cuộc sống và sự xa lạ của trang giấy
Tôi luôn tự hỏi
Tôi đã đủ tỉnh táo chưa cho một trái tim
Những câu hỏi đặt ra chỉ là cách
Để tôi không phải vướng vào một ngộ nhận
nhưng dễ giết chết người viết nhất
Đó là ảo tưởng về mình
Tôi sợ mất tôi ...
Sợ lạc vào ở một nơi mà cả đời không tìm lại được
Vì tưởng rằng mình đã ở quá cao
Nhưng thực tế
không hề có đỉnh cao nào
Mà tôi, chỉ là một người đam mê
Với từng con chữ cô đơn
... Ngơ ngác bên chân núi .
Ngộ nhận tưởng chỉ là những con chữ
Nhưng bỗng đâu...
Nhân vật có thật với đầy đủ sống động mỉm cười.
Một đêm thức dậy là sự bàng hoàng
giữa ý tưởng và thể hiện thực tế
Trong cuộc sống và sự xa lạ của trang giấy
Tôi luôn tự hỏi
Tôi đã đủ tỉnh táo chưa cho một trái tim
Những câu hỏi đặt ra chỉ là cách
Để tôi không phải vướng vào một ngộ nhận
nhưng dễ giết chết người viết nhất
Đó là ảo tưởng về mình
Tôi sợ mất tôi ...
Sợ lạc vào ở một nơi mà cả đời không tìm lại được
Vì tưởng rằng mình đã ở quá cao
Nhưng thực tế
không hề có đỉnh cao nào
Mà tôi, chỉ là một người đam mê
Với từng con chữ cô đơn
... Ngơ ngác bên chân núi .
( Nhớ một ngày... 14.06.06)
04.07.10
Nhãn:
Tản mạn...
27 tháng 6, 2010
LỜi HỨA
Cho sự đổi mới trong kiếp sống của mình
Lại giật mình với giấc mộng đêm đêm..
Khi tỉnh mộng, mọi việc chưa phải là xong
Vì giấc mơ này vẫn cứ
còn đang ngủ yên trong từng sát na ..
Thế cho nên
để xoá những lầm lẫn của mình trong giấc mộng là cả vấn đề
Tỉnh mộng, không phải là một giấc mơ không còn dấu vết
Một chút giật mình trong giấc mộng
và một chút ,một chút không biết làm sao
Muốn xóa sạch trong tâm , nhưng làm sao xóa
Nếu bạn đã viết bao nhiêu bức thư
Làm biết bao nhiêu bài thơ cho mỗi giấc mơ
Ừ thì, có gì tiếc nuối bởi một giấc mộng đã qua ..
Người đời không đơn giản
Trước một bài văn hay ,một vần thơ ấm
Mà lại bắt đầu lên đường tìm xem ai là tác giả ?
Tiểu sử và đời tư bị xới tung
Không biết có cần thiết hay không
Nếu hiện còn, phiền phức một chút thì
Hãy bình tâm cười xòa mới thật là ai khả đắc
Thì cứ vậy...
Ai bất khả đắc thì tạm yên
Dẫu biết ta vẫn còn nặng lòng bởi quá khứ còn đó
Đến không thể đến ,đi không thể đi
Có lẽ những giấc mộng con
thường sống trong một giấc mộng lớn .
Khi nào tỉnh giấc mộng lớn
Thì mọi nỗi phiền mới chính là hoa mộng.
Nói chuyện với một người không thể là ảo được
Bởi ,vẫn có một con người thật
Nơi một góc tâm riêng ... thật với cảm xúc.
Vì bạn có thể, không nói được ở vai diễn này
nhưng lại nói được ở vai diễn khác.
Vậy thì xin bạn đừng tìm hiểu quá kỹ làm chi
Bởi sự biết nhau quá rõ
Khiến những góc tâm còn lại không có dịp để nói lên.
Chỉ có thể nói : "Không" hay "nói Không được"
Giấc mộng đời người ..
không chỉ là bất khả thuyết
mà còn bất khả tư nghì, bất khả đắc, bất khả …
Đã biết là "bất khả "mà sao vẫn cứ tìm mọi ngóc ngách
Ấy đó là cái nghiệp của chúng ta .
Phải im lặng, bởi vì loay hoay không lối
Thế mà hay !và tự lúc nào
Đã , để trở thành Không .
Không Vô Ngã bên trong Quán Tự Tại
Mà cũng sẽ là bên trong của tất cả chúng ta
Anh có biết gì không ?
Anh có nghe gì không ?
Anh còn mãi trong tôi !
Lại giật mình với giấc mộng đêm đêm..
Khi tỉnh mộng, mọi việc chưa phải là xong
Vì giấc mơ này vẫn cứ
còn đang ngủ yên trong từng sát na ..
Thế cho nên
để xoá những lầm lẫn của mình trong giấc mộng là cả vấn đề
Tỉnh mộng, không phải là một giấc mơ không còn dấu vết
Một chút giật mình trong giấc mộng
và một chút ,một chút không biết làm sao
Muốn xóa sạch trong tâm , nhưng làm sao xóa
Nếu bạn đã viết bao nhiêu bức thư
Làm biết bao nhiêu bài thơ cho mỗi giấc mơ
Ừ thì, có gì tiếc nuối bởi một giấc mộng đã qua ..
Người đời không đơn giản
Trước một bài văn hay ,một vần thơ ấm
Mà lại bắt đầu lên đường tìm xem ai là tác giả ?
Tiểu sử và đời tư bị xới tung
Không biết có cần thiết hay không
Nếu hiện còn, phiền phức một chút thì
Hãy bình tâm cười xòa mới thật là ai khả đắc
Thì cứ vậy...
Ai bất khả đắc thì tạm yên
Dẫu biết ta vẫn còn nặng lòng bởi quá khứ còn đó
Đến không thể đến ,đi không thể đi
Có lẽ những giấc mộng con
thường sống trong một giấc mộng lớn .
Khi nào tỉnh giấc mộng lớn
Thì mọi nỗi phiền mới chính là hoa mộng.
Nói chuyện với một người không thể là ảo được
Bởi ,vẫn có một con người thật
Nơi một góc tâm riêng ... thật với cảm xúc.
Vì bạn có thể, không nói được ở vai diễn này
nhưng lại nói được ở vai diễn khác.
Vậy thì xin bạn đừng tìm hiểu quá kỹ làm chi
Bởi sự biết nhau quá rõ
Khiến những góc tâm còn lại không có dịp để nói lên.
Chỉ có thể nói : "Không" hay "nói Không được"
Giấc mộng đời người ..
không chỉ là bất khả thuyết
mà còn bất khả tư nghì, bất khả đắc, bất khả …
Đã biết là "bất khả "mà sao vẫn cứ tìm mọi ngóc ngách
Ấy đó là cái nghiệp của chúng ta .
Phải im lặng, bởi vì loay hoay không lối
Thế mà hay !và tự lúc nào
Đã , để trở thành Không .
Không Vô Ngã bên trong Quán Tự Tại
Mà cũng sẽ là bên trong của tất cả chúng ta
Anh có biết gì không ?
Anh có nghe gì không ?
Anh còn mãi trong tôi !
24 tháng 6, 2010
THÁNG NĂM TÌNH NỒNG
Lầu thành còn đó lặng im trông
Anh đi từ độ trời sang hạ
Thoáng gió hương sen đượm má hồng.
Cuối năm chợt nhớ thăm thành cũ
Mưa đã giăng mờ lối phượng rơi
Chiều đông lễ nhạc cung trầm lắng
Liệu có còn ai nhớ tới chăng .
Xuân tới đường tình muôn vạn lối
Có thấy ai về lạc bước chân
Cho em ôn lại mùa thu cũ
Mang chút hương nồng trong mắt trong.
Anh đi từ độ trời sang hạ
Thoáng gió hương sen đượm má hồng.
Cuối năm chợt nhớ thăm thành cũ
Mưa đã giăng mờ lối phượng rơi
Chiều đông lễ nhạc cung trầm lắng
Liệu có còn ai nhớ tới chăng .
Xuân tới đường tình muôn vạn lối
Có thấy ai về lạc bước chân
Cho em ôn lại mùa thu cũ
Mang chút hương nồng trong mắt trong.
Nhãn:
Thơ
20 tháng 6, 2010
•♪ ... Ảo giác
trong vắt đến lạ lùng...
Hình như mình đã xa cách nhiều năm ánh sáng
trên hành tinh đầy nước mắt .
Góc phố buồn mùa hạ
ô cửa nhỏ ,vẫn đóng cửa bốn mùa
đợi chờ yêu thương dưới gốc bồ đề .
Kí ức em trải dài theo dòng sông xa vắng
Chiếc lá vàng rơi trong sương sớm
Dường như mùa đông chìm trong giấc ngủ dại khờ.
Anh ngang qua giấc mơ
Bức tranh mùa đông tan tác
trôi bồng bềnh xa mãi nghìn trùng ...
Có nỗi đau hằn trên khuôn mặt
Có nụ cười lăn trên bờ vai
Có hạnh phúc như vạt nắng theo nhẹ cuộc đời
Hạt mưa buồn tan vỡ ...
Những nụ hoa vẫn nở trên con đường tắt nắng
Bầu trời rơi từng đoá sao ngơ ngác
Em mênh mông sa mạc
Em tự thiêu mình trong mịt mùng trống vắng
Đêm hư vô ...
Em chìm sâu vào giấc ngủ
Trăng mười tám không còn tròn nữa
nhưng vẫn sáng vàng qua khung cửa sổ
Và ở nơi ấy
Có một người thiếu nữ đang ngủ
với giấc mơ bốn mươi lăm năm .
(Trích từ một lá thư ...HnT)
19.06.10
Hình như mình đã xa cách nhiều năm ánh sáng
trên hành tinh đầy nước mắt .
Góc phố buồn mùa hạ
ô cửa nhỏ ,vẫn đóng cửa bốn mùa
đợi chờ yêu thương dưới gốc bồ đề .
Kí ức em trải dài theo dòng sông xa vắng
Chiếc lá vàng rơi trong sương sớm
Dường như mùa đông chìm trong giấc ngủ dại khờ.
Anh ngang qua giấc mơ
Bức tranh mùa đông tan tác
trôi bồng bềnh xa mãi nghìn trùng ...
Có nỗi đau hằn trên khuôn mặt
Có nụ cười lăn trên bờ vai
Có hạnh phúc như vạt nắng theo nhẹ cuộc đời
Hạt mưa buồn tan vỡ ...
Những nụ hoa vẫn nở trên con đường tắt nắng
Bầu trời rơi từng đoá sao ngơ ngác
Em mênh mông sa mạc
Em tự thiêu mình trong mịt mùng trống vắng
Đêm hư vô ...
Em chìm sâu vào giấc ngủ
Trăng mười tám không còn tròn nữa
nhưng vẫn sáng vàng qua khung cửa sổ
Và ở nơi ấy
Có một người thiếu nữ đang ngủ
với giấc mơ bốn mươi lăm năm .
(Trích từ một lá thư ...HnT)
19.06.10
Nhãn:
Thơ Tự Do
•○.• Loài hoa trắng ngát hương...○•.○•
Góc phố buồn ...
Một loài hoa trắng lặng lẽ ngát hương
Chiếc lá nằm im trên ngón tay gầy
đau đáu một niềm riêng ...
Chơi vơi trong âm hưởng yêu thương
Cháy hoài trong tâm thức
Tự thắp lên cho mình một sự hiến dâng ngơ ngác
Ở tận miền xa đâu đó...
Anh có mơ hồ nghe tiếng em gọi không
Anh có cảm nhận ánh trăng đêm
ngủ trên đôi vai gầy của em không
Xa anh thật rồi ...
Em lội ngược về dòng sông
vết đau vẫn nằm thinh
Và em biết ...
Anh đã cho em một thiên đường
Thiên đường ấy...
Chỉ có một tình yêu .
Một loài hoa trắng lặng lẽ ngát hương
Chiếc lá nằm im trên ngón tay gầy
đau đáu một niềm riêng ...
Chơi vơi trong âm hưởng yêu thương
Cháy hoài trong tâm thức
Tự thắp lên cho mình một sự hiến dâng ngơ ngác
Ở tận miền xa đâu đó...
Anh có mơ hồ nghe tiếng em gọi không
Anh có cảm nhận ánh trăng đêm
ngủ trên đôi vai gầy của em không
Xa anh thật rồi ...
Em lội ngược về dòng sông
vết đau vẫn nằm thinh
Và em biết ...
Anh đã cho em một thiên đường
Thiên đường ấy...
Chỉ có một tình yêu .
Nhãn:
Thơ Tự Do
17 tháng 6, 2010
THU MỘT CHIỀU
Lá vàng một sớm chiều phai
Mùa thu đổi sắc bóng ai nhạt nhòa
Trách người hay chỉ trách ta
Vẫn thương vẫn nhớ bỗng xa bỗng gần
Tình trần bỗng hóa hư không
Trách người hay chỉ trách ta
Vẫn thương vẫn nhớ bỗng xa bỗng gần
Tình trần bỗng hóa hư không
Ngày giận ngày nhớ ngày mong ngày chờ…
Nhãn:
Thơ
14 tháng 6, 2010
4 tháng 6, 2010
Giọt nước mắt trên lá
Em bướng bỉnh như một giọt nước trên lá
Chiếc lá tự rạch lòng mình
để nước thấm đẫm vào thân, vào tim…
Mưa ướt những con đường em và anh đã từng đi qua
Mưa ướt áo em, tay em lạnh
lạnh ngắt như chưa từng được quen hơi ấm
Và giờ, dù mưa đã ở xa... xa lắm rồi
Em cứ ngốc ,cứ ủ cho tình yêu lên men
rồi khóc cho kỷ niệm tít mù ...
Anh không ngoảnh lại
cũng không hối hả cầm tẩy xóa đi
Anh để nó lẳng lặng lướt qua tim em
... rơi trên tim em
Nước mắt em lặng lẽ chảy thành dòng
rồi chúng tự khắc nấp vào đâu đó
Ừ, rồi chúng tự khắc lau khô mình .
Anh chỉ chờ em ở phía trước
ở phía mưa rơi lạnh mịt mùng...
Ở phía em tìm anh
Trong veo ánh mắt, trong vắt trái tim mình
Em vẫn yêu lá
Vì...Lá Sen là tâm
hiểu lý nhân quả, thương yêu rộng lớn
... Và nhận diện sự vô thường của cuộc sống .
Chiếc lá tự rạch lòng mình
để nước thấm đẫm vào thân, vào tim…
Mưa ướt những con đường em và anh đã từng đi qua
Mưa ướt áo em, tay em lạnh
lạnh ngắt như chưa từng được quen hơi ấm
Và giờ, dù mưa đã ở xa... xa lắm rồi
Em cứ ngốc ,cứ ủ cho tình yêu lên men
rồi khóc cho kỷ niệm tít mù ...
Anh không ngoảnh lại
cũng không hối hả cầm tẩy xóa đi
Anh để nó lẳng lặng lướt qua tim em
... rơi trên tim em
Nước mắt em lặng lẽ chảy thành dòng
rồi chúng tự khắc nấp vào đâu đó
Ừ, rồi chúng tự khắc lau khô mình .
Anh chỉ chờ em ở phía trước
ở phía mưa rơi lạnh mịt mùng...
Ở phía em tìm anh
Trong veo ánh mắt, trong vắt trái tim mình
Em vẫn yêu lá
Vì...Lá Sen là tâm
hiểu lý nhân quả, thương yêu rộng lớn
... Và nhận diện sự vô thường của cuộc sống .
27 tháng 5, 2010
Ngày trời đổ mưa
Mùa hè với cái nóng khó chịu qua từng kẻ lá
Phượng đỏ rực , hoa giấy rơi ngập tràn
Sự mơ mộng... buồn
Cảm nhận tiếng thở dài qua khung cửa nhỏ
Tôi thích màu xanh mướt của cỏ
và màu trắng của loài hoa dại
Một cảm giác thật dễ chịu...
Góc nhỏ không gian như thế !
Nhẹ nhàng ,êm đềm ,không chút nắng
Trời bỗng nhiên chợt mưa ,đầu tôi như căng ra
Ký ức ùa về ...
Nắng đó ư ?, mưa đó ư ?
Không lường trước được điều gì
Tôi luôn mất bình tĩnh như đứa trẻ, bướng bỉnh
Ôi !Mùa thu chưa tới, đông thì quá xa ...
Phải tự tập dần điều chỉnh mình
Mỉm cười chấp nhận .
Cũng như khi ngủ phải nhắm mắt
Khi khóc ,khi tưởng tượng ,khi nguyện cầu cũng thế !
Bởi vì, những gì đẹp nhất trên thế gian ...
Chẳng thể nào nhìn thấy bằng mắt
Phượng đỏ rực , hoa giấy rơi ngập tràn
Sự mơ mộng... buồn
Cảm nhận tiếng thở dài qua khung cửa nhỏ
Tôi thích màu xanh mướt của cỏ
và màu trắng của loài hoa dại
Một cảm giác thật dễ chịu...
Góc nhỏ không gian như thế !
Nhẹ nhàng ,êm đềm ,không chút nắng
Trời bỗng nhiên chợt mưa ,đầu tôi như căng ra
Ký ức ùa về ...
Nắng đó ư ?, mưa đó ư ?
Không lường trước được điều gì
Tôi luôn mất bình tĩnh như đứa trẻ, bướng bỉnh
Ôi !Mùa thu chưa tới, đông thì quá xa ...
Phải tự tập dần điều chỉnh mình
Mỉm cười chấp nhận .
Cũng như khi ngủ phải nhắm mắt
Khi khóc ,khi tưởng tượng ,khi nguyện cầu cũng thế !
Bởi vì, những gì đẹp nhất trên thế gian ...
Chẳng thể nào nhìn thấy bằng mắt
Nhãn:
Tản mạn...
26 tháng 5, 2010
25 tháng 5, 2010
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)